Giam lỏng
“Lạc Nhi! ” Một tiếng rống giận dữ lo lắng, từ phía
sau truyền đến!
Trong nháy mắt ngã xuống, Lạc Cơ Nhi chỉ cảm thấy một
trận gió chớp nhoáng bay qua, cả người nhanh chóng bị ôm lấy, máu từ vết thương
ở cẳng chân tràn ra, thấm ướt váy, cùng với y phục hồng nhạt mỗi chỗ đều là máu
đỏ tươi nhìn thấy mà hoảng sợ!
Đem cơ thể đang bị thương nhu thuận ôm sát
vào lòng, Măc Uyên đau lòng chỉ cảm thấy một cơn giận dữ trong ngực, đem
chủy thủ nắm trong tay đến ứa mau phóng ra, thanh chủy thủ bay một đường thẳng tắp
cắm vào giữa vai thị vệ! Thị vệ bị chuỷ thủ từ không trung bay đến làm cho lảo
đảo, đau đớn kêu lên một tiếng, ôm vai quỳ một gối xuống đất!
“ Ta từng nói qua các ngươi được phép đả thương nàng
chưa?” Âm thanh nổi giận vang dội giữa đình viện.
Trong phút chốc, thị vệ đang bao vây xung quanh vội
vàng cầm đao kiếm trên mặt đất, trong tiếng leng keng đồng loạt quỳ xuống kêu
lên “ Vương gia thứ tội!”
Trong bóng đêm âm u, trong cả đám người đông đúc, chỉ
có tiếng than nhẹ thống khổ của nàng, nghe đông lòng người.
Bị một vòng tay ôm ấp quen thuộc vây lấy, Lạc Cơ Nhi
không thể động đậy, chỉ có thể cắn chặt môi dưới, thấp giọng lẩm bẩm, muốn giãy
dụa. Nhưng Mặc Uyên lại cúi người xuống, hơi thở nóng rực hoà lẫn bên tai “Đừng
nhúc nhích , Lạc Nhi..”
Hắn động thủ xé mở quần áo của nàng, lộ ra đôi chân nhỏ trơn bóng mảnh khảnh , chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537159/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.