Mị dược phát tác
Hỗn đản! Hạ lưu! Mặc Uyên chết tiệt! ! !
Ở trong lòng đau đớn mắng vô số tiếng, Uất Trì Tuyết
mấy lần cắn phá môi, dùng cặp mắt bốc hỏa nhìn chằm chằm tên nam tử tà mị tột
cùng kia.
Lạc Cơ Nhi hơi ngẩn ra, bàn tay nhỏ bé đang đặt ở
trên đầu gối nhanh chóng nắm lấy quần áo của chính mình, dùng ánh mắt có chút
thê lương nhìn nữ tử đang phẫn hận kia, nàng cũng không sai, nhưng lại vẫn là
phải nhận lấy những vũ nhục vốn không nên để nàng phải nhận này…
Bên môi bỗng nhiên tràn ra một ít máu tanh, Uất Trì
Tuyết than nhẹ một tiếng, rốt cục cũng không chịu nổi những giày vò như vậy.
Đưa tay nắm lấy vạt áo của nam tử kia, trên mịêng
mang theo vài phần hận ý, nàng áp lên thân thể Mặc Uyên, cúi đầu cầu xin tha thứ
bên tai hắn: “Ta van ngươi, giúp ta, bên trong rượu… bên trong rượu có dược…”
Mị hương yêu diễm, cứ nhẹ nhàng thoảng tới như vậy.
Ngọn lửa trong ngực càng thêm bùng cháy hơn, Mặc
Uyên nhíu mày thật sâu, nâng mắt, nhìn về phía tiểu cô nương phía sau.
Cảm giác được ánh mắt nóng rực của hắn, đôi mắt
trong veo của Lạc Cơ Nhi thản nhiên dời đi, không nhìn tới hắn.
“Quyết định rồi sao? Ngươi muốn ta ở trước mặt nhiều
người như vậy giúp ngươi…” Vấn vít mê hoặc, hắn tiếp tục khiêu khích nữ tử trước
mặt.
“Mặc Uyên!” Uất Trì Tuyết nghiến răng mà ghé vào tai hắn quát, “Ngươi dám… Ngươi dám để những người đó thấy thân thể của ta một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537157/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.