Trong đôi mắt đế vương kia, tràn đầy quan tâm thân
thiết.
Khoảng cách gần như thế, khiến thiếu niên kia hơi
chút nhíu mày, phát hiện một chút khác thường.
Lẳng lặng lui về phía sau từng bước, Mặc Kỳ cúi đầu,
“Tạ Hoàng Thượng…”
Trong ngự hoa viên tràn đầy mờ ảo, những đóa hoa vây
quanh làm thiếu niên kia giống như hư ảo, hắn liếc mắt quan sát tiểu cung nữ
đang quỳ trên mặt đất một cái, quên đi ánh mắt vô tội lại trong trẻo của nàng,
thẳng quay đầu trở về, đi vài bước lại rốt cục nhịn không được dừng lại,
nghiêng đầu nói: “Ai, rốt cuộc có muốn đi hay không?”
Ca nhi lấy lại tinh thần, liên tục không ngừng xoa
xoa hai đầu gối, từ mặt đất đứng lên, chạy chậm vài bước đuổi theo.
Phía sau, ánh mắt đế vương thâm sâu mà xa xăm kia, gắt
gao dõi theo…
Đại hôn của Uyên vương.
Toàn bộ hoàng thành đều dường như náo nhiệt hơn vài
phần, từ ngoài thành mãi cho đến cửa vương phủ, những tua giấy đỏ bay bay hạ xuống.
Mãi đến lúc giờ Thân, âm thanh huyên náo chúc mừng
tràn ngập khắp phố phường mới dần dần rút đi, mặt trời ngả đằng tây, tất cả
quan viên triều đình đều đã ngồi vào buổi vãn yến, lúc này việc bọn hạ nhân phải
làm, là đem lễ hỏi quan viên các nơi kiểm kê lại, lại dọn sạch mấy trăm bồn hoa
nở rộ bày xung quanh vương phủ..
Rrốt cục vẫn không đủ nhân công, đành phải gọi các
cô nương Uyển Nghệ quán vốn ngày thường nhàn rỗi không có việc gì đến làm.
“…”
“Thực là… Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537152/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.