Ta đổi chủ ý
Ca nhi dựng thẳng lưng, lòng bàn tay bỗng chốc tràn
đầy mồ hôi lạnh.
Bất đắc dĩ xoay người, cúi đầu thấp giọng trả lời:
“Khởi bẩm hoàng thượng, nô tỳ là Ca nhi, hầu hạ Uyển phi nương nương ở Tích Uyển
cung…”
Uyển nhi…
Suy tư nửa ngày, lại đem ánh mắt nhìn về phía nàng
ta, Mặc Húc chậm rãi bước thong thả vài bước, đôi mắt thâm sâu đen như mực chăm
chú nhìn Ca nhi: “Nói cho Trẫm, ngươi đã nghe được điều gì?”
Ca nhi chân đã muốn nhũn ra, từ nhỏ lớn lên trong
cung, đối với việc lớn nhỏ trong cung, tránh được thì nên tránh, không muốn đụng
phải một củ khoai lang phỏng tay như thế này (* ám chỉ chuyện khó giải quyết)…
“Không liên quan tới nàng ta, là ta…” MặcKỳ biện giải.
Một ánh mắt sắc bén quét qua, đem lời thiếu niên kia
muốn nói bức quay về!
Ca nhi do dự một lát, cúi đầu trả lời: “Khởi bẩm
hoàng thượng, nô tỳ cái gì cũng đều nghe được , chỉ là… một câu cũng nghe không
hiểu mà thôi, Nương nương dạy chúng nô tỳ ở trong cung hầu hạ chủ tử mới là việc
trọng yếu nhất, những chuyện khác, đều không liên quan tới nô tỳ.”
Nữ hài nho nhỏ, tiếng nói trong trẻo không mang theo
một tia gợn sóng.
Chăm chú nhìn nàng một lát, trên mặt Mặc Húc hiện
lên nụ cười nhàn nhạt, thu hồi ánh mắt.
“Mặc Kỳ …” Một tiếng khẽ gọi, vị đế vương uy nghiêm kia ngồi xuống nơi bàn đá, ánh mắt khiếp người mang theo ý cười nhàn nhạt đảo qua người thiếu niên hơi giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537151/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.