Lạc Cơ Nhi mở phắt cặp mắt trong veo ra, đôi môi vẫn bị hôn như trước, nàng
nhìn khuôn mặt tuấn lãng của hắn, đang ở sát mặt mình…
“Nuốt xuống đi…” Lời nói mơ hồ lại gần gũi trực tiếp truyền ra, hắn lạnh giọng
ra lệnh.
Đắng ngắt như vậy khiến Lạc Cơ Nhi nhanh chóng nắm lấy áo hắn, đôi mày
thanh tú nhíu lại, nàng cũng không biết hắn cho nàng ăn cái gì, theo bản năng
mà kháng cự, tiếp đó, cánh môi bị hung hăng cắn xé đau đớn, không thở nổi,
tiếng gầm nhẹ truyền đến: “Nuốt xuống!”
Thân thể nàng hơi co lại một chút, hơi lo lắng nuốt viên thuốc kia xuống, nháy
mắt, trong cổ họng chỉ toàn một vị đắng chát.
Môi nàng vừa bị cắn trụ lúc này mới được chậm rãi buông ra, Mặc Uyên thả
nhẹ lực đạo, chậm rãi liếm đôi bờ môi bị mình cắn đau, hết sức ôn nhu mà an
ủi, xua tan vị đắng ngắt trong cổ họng nàng.
Sau hồi lâu, nàng mới từ từ được buông ra, trên môi một vết dấu cắn đỏ bừng,
là dấu vết hắn lưu lại.
Trong lòng Lạc Cơ Nhi còn sợ hãi, viên thuốc kia vào trong dạ dày của nàng,
giống như châm một ngọn lửa, rất nóng, nóng đến nỗi toàn bộ thân thể nàng
đều khẽ run rẩy…
“Đó là…” Nàng hít thở có chút khó khăn, khó khăn vì cổ họng nóng cháy.
“Tuyệt thương tán…” Mặc Uyên nói mấy lời xa xôi … tiếp đó, ôm thân mình
mềm mại như búp bê sứ của nàng, thổi một ngụm khí nóng bên tai nàng, thỏa
mãn khi thấy bả vai nàng hơi co lại, lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537099/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.