“Hôm nay cô nương vào cung, nên cười nhiều hơn mới được, trong cung
không giống vương phủ, gặp phải chủ tử đều là phiền toái…” Đem một cây
trâm nạm ngọc lưu ly màu bạc cắm vào búi tóc mỹ lệ, trên mặt thị nữ lộ ra một
chút tươi cười, thực vừa lòng tay nghề của mình, “Em đã nói chưa? Cô nương
rất thoát tục…”
Qủa thực, cô gái 14 tuổi, thân thể ngây ngô mang theo vẻ xinh đẹp, da thịt nõn
nà làm người ta mê muội.
“Ta… nhất định phải mặc thành như vậy sao?”
Sự thân mật của nàng làm trong lòng Lạc Cơ Nhi ấm áp, ngón tay mảnh khảnh
nắm vào lòng bàn tay, cẩn thận dè dặt hỏi.
—— Thân mình nhỏ nhắn xinh xắn của nàng trong áo bào màu nguyệt sắc
(*xanh nhạt),mái tóc đen như mực thả xuống thắt lưng, cánh tay nàng nhỏ bé
mềm mại vươn ra từ cổ tay áo bằng sa mỏng, trắng nõn dịu dàng khả ái, khiến
vẻ thanh lệ của nàng vương vấn sự yêu diễm, đôi mắt trong veo trẻ con không
tương xứng với vẻ lạnh lùng và xa cách “Thích không? Chính tay bổn vương chọn cho ngươi đấy.” Một thân ảnh tà mị
không biết khi nào đã bất ngờ xuất hiện trong gương đồng.
Hai tay của thị nữ run lên, chiếc lược nho nhỏ liền rơi xuống mặt đất, nàng hô
nhỏ một tiếng, vội vàng cúi người quỳ xuống: “Vương gia…”
Trong mắt Lạc Cơ Nhi nhất thời có sự bối rối, ánh mắt dịu dàng nhìn vào nam
tử trong gương đồng đang đi về phía mình.
Quả nhiên là mỹ lệ làm người ta hít thở không thông… Một tiếng than
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537098/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.