Dịch: Quyên Nami
Nhìn thấy chiếc xe vẫn còn nguyên vẹn, tôi thật sự không cảm thấy vui chút nào.
Rõ ràng tối qua bị chiếc xe tang đó tông phải, hiện tại tôi vẫn còn thấy sợ, không lý nào chiếc xe buýt lại không hề hấn gì.
Cu Sáu tiến lại gần, vội vàng kéo tôi lên rồi nói:
"Tui đã nói với anh Hai là cứ chăm cho Bạch Phàm đi, việc lái xe cứ để tui lo mà anh không nghe. Càng ngày càng thấy anh Hai giống như người điên rồi đó. Anh thật sự làm tui thấy lo nha"
Tôi không cam tâm liền đứng dậy, kiểm tra đuôi xe 2 lần. Quả nhiên, không về có một chút dấu vết nào chứng tỏ có sự va chạm cả.
Tôi sờ trán vẫn thấy đau, hình như đêm qua đập đầu vào tay lái là sự thật mà.
Tạm gác lại chuyện này, tôi cùng cu Sáu đi qua căn tin ăn cháo sau đó trở về ký túc xá để nghỉ ngơi.
Làm một giấc đến tận một giờ chiều thì bất ngờ Đầu Viên gọi điện đến với giọng điệu vô cùng phấn khích:
“Người anh em, cậu thử đoán xem?”
Đầu tôi đau dữ dội vì ngủ thiếu giấc, tôi thều thào hỏi:
“Tự nhiên anh hỏi không không vậy bố ai đoán được! Mà có chuyện gì hot hả?
Đầu Viên nói tiếp:
“Đã tìm thấy được chiếc xe tang kia rồi, nó đang đậu trên đường Liễu Ảnh ở ngoại ô thành phố"
Đường Liễu Ảnh?
Chỗ này không còn xa lạ gì đối với tôi nữa, trước đây tôi đã từng đến đây một lần với lão Lưu để đi tìm Thư viện Nửa Đêm.
"Anh có chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyen-xe-cuoi-ngay-mang-so-13/1192528/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.