Ta đưa tay gọi một tiểu nhị, kiêu ngạo nói: "Lấy thêm cho ta ba bát hạnh nhân lạc, hai đĩa quả sấy, một ấm Long Tỉnh."
Sau đó chỉ vào Mạnh Thanh Chu, ta hừ nhẹ: "Tính hết cho hắn."
Hắn nhìn đầu ngón tay ta, cười khẽ, lắc đầu, ra lệnh cho tiểu nhị làm theo lời ta.
"Sau này đến đây, ăn uống gì cứ tính cho ta, miễn là nàng vui vẻ."
Ta không trả lời, chỉ cầm một nắm bạc vụn ném lên sân khấu.
Đào kép Liên Sinh cúi chào cảm ơn, múa vài động tác, ta cũng reo hò theo mọi người.
"Nàng thích hắn à?"
Mạnh Thanh Chu đặt tách trà xuống, bất thình lình tiến lại gần, thì thầm bên tai ta: "Ta dẫn nàng đi gặp hắn, nàng có muốn không?"
12.
Ta và Liên Sinh có thể nói là hận không thể gặp nhau sớm hơn.
Ta muốn hắn ta dạy ta hai chiêu, tay hắn ta vừa đưa lên, Mạnh Thanh Chu đã ho mạnh một tiếng.
Liên Sinh thu tay lại, che mặt cười khẽ: "Thôi, cô nương, người mà thế tử chúng ta coi trọng, ta không thể dễ dàng chạm vào."
Ta lập tức phản bác hắn ta: "Ngươi đừng nói bậy, phu quân nhà ta là Tiền Điện Chỉ huy sứ mới nhậm chức, chẳng lẽ không oai phong hơn thế tử gì đó sao? Ta không có liên quan gì với thế tử nhà ngươi."
Mạnh Thanh Chu khẽ cau mày, mọi người ngượng ngùng đứng một bên, nhìn sắc mặt hắn không dám nói gì.
Ta không quan tâm nhiều như vậy, tự thấy mất vui nên nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tan-y/3742666/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.