Lê tiên sinh không hiểu được nụ cười của Kiều An. Sao lại vừa chua chát vừa ngọt ngào thế kia?
Hắn hỏi:
- Em biết tôi ở nước ngoài... Vậy chuyện của tôi em đều biết chứ?
Kiều An không hiểu ý Lê Thư Dương là sao nhưng vẫn vô thức gật đầu.
- Đúng, em có nghe người khác nhắc tới.
Sắc mặt Lê Thư Dương tái nhợt. Hắn ngừng thở, tim cũng như thắt lại.
Em nói rằng em biết, nhưng em có biết...
Tôi từng cầu xin em quay lại với tôi.
Không phải Lê Thư Dương thuận buồm xuôi gió từ những ngày đầu tiên.
Lúc mới chia tay với Kiều An, trong tay hắn gần như không có tiền. Mà lúc đó công việc của Lê Thư Dương cũng không suôn sẻ, hắn bị mọi người xa lánh kì thị, trong cơn tức giận Lê Thư Dương đã xin nghỉ việc.
Sau đó, hắn chọn đi du học, dựa vào học bổng mình xin được để sang bên kia đại dương.
Tất cả bắt đầu lại từ số 0.
Lê Thư Dương đã phải nỗ lực rất nhiều để có được một chỗ đứng vững chắc cho bản thân. Hắn bận tối mắt giữa công việc và học tập. Để được công nhận, ngày nào Lê Thư Dương cũng mệt đến kiệt sức, thường xuyên mất ăn mất ngủ. Thời gian và nỗ lực hắn bỏ ra để chứng minh năng lực đều gấp đôi người khác.
Nhưng cuối cùng, công việc quá tải đã khiến cơ thể hắn tổn thương.
Thậm chí Lê Thư Dương còn không để ý cơ thể mình không khỏe.
Hắn bị vỡ ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-ngo-nan-an/2432545/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.