Thời tiết vẫn không thích hợp để ra ngoài. Gần như tất cả các nhà hàng trên phố đều đóng cửa, hoàn toàn dẹp bỏ ý định ngoài ăn tối của Lê Thư Dương.
Hắn đành phải đưa Kiều An đến nhà hàng trên tầng hai của khách sạn.
Nhưng vận may của bọn họ cũng không tốt, hiện tại đã gần tám giờ, trong nhà hàng không còn thứ gì ngon lành để ăn.
- Thôi mình về đi.
Kiều An không muốn làm mọi thứ rắc rối thêm, anh trân trọng khoảng thời gian được ở bên Lê tiên sinh hơn việc sẽ ăn món gì.
Tuy nhiên, Lê Thư Dương lại không chịu bỏ cuộc. Trong lòng hắn vẫn còn khó chịu vì hộp mì ăn liền dập nát kia, như thể không có gì lấp đầy bụng Kiều An là hắn sẽ đau đớn không chịu nổi.
- Em chờ một lát.
Hắn nói rồi đi đến quầy lễ tân.
Kiều An chỉ đành thở dài bất lực đứng chờ.
- Tối nay em vẫn chưa ăn gì đấy. Có đói không?
Kiều An vẫn còn nhớ đêm tiệc tân hôn hôm đó, họ mệt mỏi đến nửa đêm mới về đến nhà. Lê Thư Dương cũng quan tâm anh như thế, lo anh bị đói sẽ đau dạ dày.
- Hơi đói chút xíu!
- Vậy để anh đi xem có gì ăn lót dạ rồi hãy ngủ.
- Nhưng giờ muộn rồi, em cũng không đói lắm đâu. Cứ nghỉ ngơi trước đã.
- Anh không mệt.
Lúc đó, dịu dàng của Lê Thư Dương vẫn chưa bị những chuyện vặt vãnh mài sạch. Hắn nhìn Kiều An bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-ngo-nan-an/2432547/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.