Nhâm Tiêu Dao cầm tay y: “Ta không có ý trách ngươi, chỉ muốn nói với ngươi, đừng áy náy, cũng không cần phải cảm thấy thiếu nợ ta, bởi vì tất cả đều là ta cam tâm tình nguyện. Ta chưa từng nghĩ muốn ngươi hồi báo, chỉ cần ngươi chịu để ta ở bên cạnh ngươi, ta đã thoả mãn rồi.” Dừng một chút, hắn lại nói: “Ta đối với ngươi, cũng giống như ngươi đối với Lăng Liệt, luôn là một mảnh tình thâm, không oán, không hối!”
“Một mảnh tình thâm, không oán không hối.” Luyện Vô Thương khẽ đọc tám chữ này, mỗi một chữ giống như một cây đinh đâm vào trong lòng. Nghĩ tới Lăng Liệt, nghĩ tới mình, lại nghĩ tới Nhâm Tiêu Dao, luôn rất đa tình. Chỉ cần tâm còn mê muội, ai có thể tính toán những cái này chứ?
Y nhắm mắt lại, rất lâu sau, thở dài một tiếng: “Vì sao ta gặp lúc đầu không phải ngươi!”
đọc đoạn này mình chỉ biết T___T
Chương 16
“Ngươi ở đây chờ, ta đi gọi xe.” Nhâm Tiêu Dao nói với Luyện Vô Thương bệnh nặng mới khỏi, nay càng thêm gầy yếu.
Luyện Vô Thương ôn thuận gật đầu, mặc hắn rời đi. Ánh mắt bỗng nhiên liếc đến dãy núi nơi xa bị sương mù che phủ.
Lăng Liệt, ta phải đi, có lẽ kiếp này sẽ không gặp ngươi nữa, ngươi liệu có nhớ ta không? Chỉ sợ là trước lúc lìa đời đi.
Mà thôi, mà thôi, cầu ngươi và vị Niếp tiểu thư kia song túc song tê, bạch đầu giai lão!
Thân ảnh hồng y mỹ lệ đi qua trước mặt, khiến trên phố một trận rối loạn, khuôn mặt xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-hoa-am/36275/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.