Hai ngày sau.
Tình hình sức khỏe của Lý Lạc đã ổn định hơn, nhưng vì Yến Vũ muốn cô khỏe hẳn mà đã để cô ở lại thêm một ngày. Mặc dù vẫn nói chuyện bình thường, nhưng giữa cô và hắn vẫn có gì đó rất khác.
Một khoảng cách vô hình dần hiện ra, là từ phía của Lý Lạc.
“Cháo thịt bò Vu Kỳ vừa mua vẫn còn nóng, để anh bón cho em!”
Yến Vũ vừa cầm hộp cháo đưa tới, Lý Lạc đã vội đưa hai tay ra giữ lấy rồi bảo.
“Em tự ăn!”
Hắn ngây người vài giây, nhìn cô tự mình cầm lấy hộp cháo lên rồi khuấy đều nó. Cảm giác xa cách này quả thật quá khó chịu, khiến hắn thấy ngột ngạt vô cùng. Nhưng hắn không thể hỏi thẳng cô, vì hắn biết cả hai đều không muốn nhắc đến chuyện đó.
Bên ngoài có người đi vào, Vu Kỳ bước rất vội vã cùng sắc mặt khó coi tiến tới nói vào tai của Yến Vũ.
“Ông chủ! Vương Thiên Nhị đang ở bên ngoài!”
Lúc này không chỉ cậu, mà đến hắn cũng dần có sắc mặt khó coi, không rõ mình bây giờ nên làm thế nào. Lý Lạc đưa mắt nhìn thấy thái độ kì lạ của cả hai, lên tiếng hỏi.
“Có chuyện gì sao?”
Hắn còn chưa kịp trả lời, bên ngoài đã có bóng người dù cửa đang mở nhưng vẫn theo phép lịch sự mà gõ cửa. Lý Lạc nhìn thấy người đàn ông trung niên mà lần trước mình gặp ở tiệm hoa và cũng chính là Vương Thiên Nhị, cô lập tức sững sờ. Hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-em-lam-loan/3743032/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.