Lần này, Yến Vũ không chỉ dùng thuốc lại như trước mà còn phải uống thêm thuốc an thần.
Hắn nằm trên giường, thuốc dần thấm vào thì đã ngủ, đến cả khi có thuốc cũng ngủ không ngon giấc.
Lúc Lý Lạc thức dậy thì đã là 6 giờ chiều, cô có chút ngạc nhiên, cảm thấy không quen lắm. Bình thường cô không ngủ giờ này, mà nếu có thì cũng đã có người gọi dậy.
Còn nhớ khoảng thời gian ở cùng cha nuôi, cô hầu như không ngày nào ngủ đủ giấc, ăn cũng không được ăn ngon. Bây giờ, dường như ở cạnh Yến Vũ thì mọi chuyện đều thay đổi.
Bước xuống lầu chỉ thấy Vu Kỳ đang đứng gần cửa số, Lý Lạc đến gần.
"Anh vẫn chưa quay lại Macau sao?"
Tình trạng sức khỏe của ông chủ hiện giờ không được tốt, mình không thể thu xếp mà đến Macau trong lúc này.
Nhưng ông chủ đã dặn, không được nói với Lý Lạc.
Cậu quay lại nhìn cô, hơi cong khóe môi.
"Không vội. Một tháng nữa là Chim Ưng được tự do rồi, chỉ sợ rằng phía bên gã sẽ bắt đầu có động tĩnh. Tôi muốn ở lại đây, để lúc ông chủ cần có thể sẵn sàng hỗ trợ"
Lý Lạc mỉm cười. Trước đây khi đứng bên cạnh Vu Kỳ, cô luôn cảm nhận được rằng cậu có khí thế lạnh lùng, nhưng không biết là từ đâu. Bây giờ nghĩ lại, một phần có lẽ vì ảnh hưởng rất nhiều từ Yến Vũ. Một thân tín trung thành tuyệt đối như vậy, chẳng trách hắn luôn tìm cơ hội nâng đỡ cậu hết mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-em-lam-loan/3715621/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.