Lý Lạc mặc chiếc váy dạ hội màu đen đính kim sa đi xuống, vì là váy dài nên có chút rườm rà không thấy quen.
Vu Kỳ đứng ngay bên cạnh Yến Vũ, không hiểu sao ác cảm của cậu thường ngày với cô lúc này không xuất hiện.
Hắn chậm rãi đi tới, đưa tay ra giữ lấy tay của Lý Lạc có ý muốn dìu cô xuống. Sau vài giây đứng ngây ra nhìn, cuối cùng cô cũng chịu hợp tác.
Hai tay chạm vào nhau, tay của cô nhỏ nhắn đặt trong lòng bàn tay của Yến Vũ.
“Tay nghề của Tô Thanh Thanh được đấy nhỉ?”
Vừa nói, hắn vừa dùng ánh mắt phong tình nhìn phần eo nhỏ hắn của Lý Lạc.
Vu Kỳ sau vài giây ngây người bắt đầu cảm thấy không đúng. Ngay từ lần đầu tiên thấy sự xuất hiện của cô tại nơi này, cậu ta đã nhận ra được ông chủ của mình thay đổi.
Từ việc Lý Lạc là người phụ nữ đầu tiên ở lại Thần Doanh, cho đến cách hắn đối xử với cô không giống những cô gái bình thường.
“Nó dài quá! Tôi thấy không quen.”
Lý Lạc nhăn mày, than phiền với Yến Vũ vì thiết kế của váy dạ hội quá dài. Một người thường ngày ăn mặc giản dị đến cũ kĩ như cô, thì đúng là thấy rất lạ lẫm.
“Từ từ sẽ quen thôi!”
Hành động và cử chỉ của hắn khi ở cạnh cô, người ngoài nhìn vào không biết còn nghĩ đây là một cặp vợ chồng.
Vu Kỳ không muốn hỏi thêm gì về Lý Lạc, cũng không muốn khiến Yến Vũ mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-em-lam-loan/3714616/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.