Lý Lạc đứng dậy, loay hoay cầm váy lên vén lại cho gọn gàng rồi bước đi.
Yến Vũ đặt ly rượu xuống bàn, mắt liếc nhìn Vu Kỳ nhướn mày ra hiệu. Cậu ta gật đầu, quay người rời đi.
Bên ngoài không có nhiều người, không khí quả nhiên dễ thở hơn bên trong. Tiếng nhạc lẫn tiếng nói của ông Lâm vẫn vang vang trên sân khấu. Lý Lạc ra ngoài nhìn bầu trời đang dần tối, vài chiếc xe lướt qua cô.
Từ xa có hai người đàn ông đi bộ ngang qua trò chuyện cùng nhau, ban đầu cô không để ý lắm.
Cho đến khi nhìn kĩ hơn một chút, cô giật mình nhận ra một trong hai tên đó.
Đêm hôm Lý Lạc ngồi mơ màng trên xe chở người qua biên giới, tên này đã ngồi ở trong cùng cô và những cô gái kia.
Cô hốt hoảng, hai mắt mở to nhìn rồi thoáng thấy lạnh run.
“Lát nữa về đi rồi tính!”
“Được!”
Bọn chúng vừa đi gần đến, Lý Lạc lập tức sợ hãi mà vội quay mặt tránh đi.
Nhưng đã không kịp, vì tên kia vẫn nhìn ra được cô mà dừng lại rồi đi đến gần, nhìn với vẻ thăm dò.
“Nhìn quen quen ấy nhỉ?”
Tên còn lại tò mò.
“Quen hả? Mày quen với thiên kim đại tiểu thư nào ở đây à thằng bệnh?”
“Ha! Thiên kim cái khỉ! Con nhỏ này là đứa trong đám con gái chúng ta đưa qua biên giới bị Thần Doanh phá đây mà!”
Lý Lạc sau khi nghe gã nói rõ về mình, trái tim cô liền nhảy vọt lên tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-em-lam-loan/3714617/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.