Nó muốn người này.
Nó muốn, muốn đến điên rồi.
Đầu lưỡi duỗi ra không ngừng liếm láp đôi môi mềm mại của Hạ Dương, Hạ Cẩn bóp chặt mặt Hạ Dương khiến hắn mở hàm ra nhằm tạo thuận lợi cho bản thân xâm nhập vào. Hạ Dương phát ra tiếng rên rỉ "ưm ưm", hắn vô lực giãy dụa, nỗ lực tránh né bộ phận cứng rắn nóng rực liên tục quấy rối bên dưới mình, nào ngờ Hạ Cẩn lại nhân cơ hội xen vào giữa hai chân hắn.
Môi lưỡi quấn quýt, Hạ Cẩn dùng sức khuấy đảo trong miệng Hạ Dương, tràn đầy ác ý khiêu khích cánh môi trên mẫn cảm của hắn, thậm chí đầy sắc tình mút chặt nó. Bắp đùi chống lên đùa giỡn khối mềm nhuyễn kia, Hạ Dương cương cứng, cơ thể co lại bắt đầu run rẩy.
"Tiểu... A!!" Hắn bị nó hôn đến thở không nổi, Hạ Cẩn căn bản không cho hắn lùi ra sau, chỉ cần hơi có ý định tránh né thì sẽ bị nó trừng phạt hôn sâu hơn.
Hạ Cẩn yêu thích loại cảm giác chinh phục như vậy, loại cảm giác chưa từng có này làm nó nghiện.
-- Hạ Dương chỉ có thể mặc nó muốn làm gì thì làm, anh trai thân yêu của nó, người nó thương nhất, cái người mạnh mẽ ấy hiện tại bị nó hành hạ đến mức chỉ có thể vô lực rên rỉ.
"Em yêu anh!!" Nó cuối cùng cũng hoàn toàn điên rồi, như con thú cuồng loạn xé nát quần áo Hạ Dương, "Anh hai, em yêu anh!!!"
Hạ Cẩn sờ loạn lên người hắn, tay dùng sức đến gần như cấu véo, thô bạo mà trìu mến lưu lại từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vay-nguoi/29951/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.