Giờ ra chơi.
Hồ Vân Thư không thể để bụng rỗng uống thuốc, cho nên theo Trần Vi Vũ đến nhà ăn mua đồ ăn. Cậu đã bỏ ăn bữa sáng từ lúc Lâm Vân Thiên không thể đến nhà cậu vào buổi sáng.
Mấy ngày đầu có hơi đau bụng một chút, phải uống thuốc đau bao tử để giảm đau, nhưng nhịn ăn vài ngày thì sẽ quen.
Lâm Vân Thiên không hề biết, lúc anh và bạn gái ngọt ngào, cậu đã tự dằn vặt bản thân mình như thế nào.
Lúc hai người từ tầng 3 leo xuống, căn tin đằng kia đã đầy người ngồi. Hai người đành phải đi xa một chút, tìm đến sân tập thể dục. Chỗ này có nhiều băng ghế dưới bóng cây, có nhiều nam sinh Alpha tụ tập cùng ăn trưa với nhau ở đây.
Lâm Vân Thiên ngửi được mùi tin tức tố gần như là nhạt nhòa của Hồ Vân Thư, anh ngay lập tức nhìn qua, ngoài hơi bất ngờ còn có vui vẻ. Bởi vì khi đến giờ giải lao, cậu sẽ tìm đến đây cùng anh ăn trưa nói chuyện rất rôm rả với nhóm. Nhóm bạn của anh chỉ có hai người và gần đây có thêm một cô bạn gái.
Bọn họ đều là Alpha.
"Vân Thư, ở bên này." Anh gọi cậu, giống như bình thường vẫn hay gọi.
Nhưng, đáp lại anh là cái rụt rè trốn sau lưng Trần Vi Vũ của cậu.
Người đó và cậu thân thiết lắm hay sao mà...?
Hoang mang quá nha.
Cậu cảm nhận được tầm mắt không mấy thiện cảm đang nhìn chòng chọc vào mình, hơi hoảng, nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-thanh-benh-khong-the-chua/3575623/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.