🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặt trời kia cũng đội mây mà ló rạng, nắng ban mai theo đó lại chiếu sáng khắp con đường. Vấn Thiên xoa xoa cái đầu Tiểu Hắc, lại đút cho nó ăn lương khô, cả ngày hôm qua đi làm, chẳng ở bên mà săn sóc, thực ra có chút nhớ nhung. Vấn Thiên cho Tiểu Hắc ăn không nhiều bởi tí kiểu gì cái tên Huỳnh Chấn Vũ vẫn đang say giấc nồng kia lúc tỉnh dậy chả cho con ngựa này ăn một bữa no nê. Tiểu Hắc ăn chút lương khô ấy cũng chẳng thấm vào đâu, có điều nó chẳng làm nũng, nó vốn biết sắc mặt mà ứng đối, thấy Vấn Thiên có đôi chút ảm đạm, cu cậu liền ngoan ngoãn nhu thuận mà cúi đầu.

Cho Tiểu Hắc ăn xong xuôi, Vấn Thiên nói với nó mấy câu rồi lại lục tục ra tới quán. Khác với lần làm ở bến thuyền, hắn không mang theo hộp gỗ, bởi căn bản ở cái Đế Đô tấp nập này, trông như vậy sẽ rất làm người ta để ý, và cũng chẳng lo có nguy hiểm tự nhiên mà tới. Bến Liễu Giang cách không xa nơi hắn từng chiến đấu nên mới phải phòng xa, cũng một phần do thói quen khó bỏ, nay đã tới Đế Đô, chút phòng bị ấy đã gần như tiêu tan. Thêm vào việc ở thắt lưng còn dắt mấy thanh đoản kiếm, bản thân cũng không hoàn toàn tay không.

Đến quán bánh canh, người đến ăn cũng đã có, hắn nghĩ mình đến sớm nhưng khi vào chỗ rửa bát đã thấy Thím Trương cùng Từ Hiếu Sinh ở đó rồi. Vui vẻ lễ phép chào mấy câu liền bắt tay vào việc. Mới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tan/461091/chuong-110.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tương Tư Tán
Chương 110: Bệnh này chữa được
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.