*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Heo con
Thanh Ngôn và Lam Ngữ quay về tiểu lâu, vừa đến ngoài cửa thì đã nghe tiếng khóc thất thanh, hai người hoảng hốt vội chạy vào, chỉ thấy Mạc Vũ Nhi ngã vào giường, sớm đã khóc không thành dạng người, các nàng chưa từng thấy tiểu thư khóc như vậy bao giờ, gần như là đến chết. Phu nhân chết, tiểu thư cũng chỉ lặng lẽ rơi lệ, chưa bao giờ lên tiếng mà hôm nay, nàng khóc òa lên, môi cũng bị cắn đến chảy máu.
“Tiểu thư!” Hai người không khỏi cũng òa lên khóc, cùng tiến lên ôm lấy Mạc Vũ Nhi, nghĩ nàng sợ Hướng Bân thay đổi nên vội khuyên giải: “Tiểu thư đừng lo lắng, Vương gia sẽ không nghĩ ngợi gì đâu. Qua mấy ngày nữa, Vương gia sẽ lại đến Liễu viên thăm tiểu thư, tiểu thư không thấy vương gia vì tiểu thư mà tóc bạc đi rất nhiều sao.”
Mạc Vũ Nhi lắc đầu, ngước đôi mắt đẫm lệ lên, nức nở nói: “Không phải, không phải!”
“Thế là thế nào?”
Nàng không thể nói nên lời cảm giác nàng đã thấy hắn dịu dàng đối xử với công chúa Mông Cổ, không nói nên lời cảm giác nàng nghe được tin hắn vì đón công chúa Mông Cổ mà đi đến biên cương xa xôi, càng không nói nên lời cảm giác vừa mới đây nàng nghe nói hắn say rượu là vì công chúa. Hắn đối với mình đúng là tình sâu nghĩa nặng nhưng ai có thể chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-nhu-mai/1902044/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.