*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Heo con
Trích trong bài thơ Giá cô thiên kỳ 1
Hướng Bân vội vàng chạy đến Liễu viên, vừa vào cổng đã thấy Mạc Vũ Nhi đang đứng dưới gốc mai xuất thần. Mai vàng còn chưa nở, đầu cành khô khốc đã bắt đầu đâm chồi. Chẳng biết nàng đang nghĩ gì, vẻ mặt đau khổ vô cùng, bàn tay vuốt lên thân cây khẽ run run. Hướng Bân không đánh thức nàng, chỉ nhẹ nhàng đến gần. Nhìn rõ ràng bóng dáng xinh đẹp của nàng như vậy, Hướng Bân hoàn toàn bị niềm vui sướng trùng phùng nhấn chìm, chẳng hiểu sao hốc mắt lại đỏ lên.
“Mộ Vân!” Hắn thân thiết, thương yêu gọi, cảm xúc mạnh mẽ khiến giọng nói trở nên khàn khàn.
Tiếng gọi độc nhất vô nhị này khiến Mạc Vũ Nhi cứng đờ người, nàng không vội quay người lại, nhẫn nhịn hồi lâu mới chậm rãi quay qua, trên mặt là ý cười bình thản.
“Hướng đại ca!” Nàng cúi người hành lễ, bình tĩnh nói: “Đã lâu không gặp, đại ca khỏe chứ?”
Hướng Bân sửng sốt, biểu hiện của nàng khiến hắn không khỏi bất an. Biết nàng vốn không có tâm tình, cũng chẳng dám mong nàng sẽ nhớ hắn như hắn nhớ nàng nhưng không ngờ ba năm không gặp nàng lại có thể thong dong, bình thản với hắn như vậy. Hắn vội bước lên trước, kéo nàng vào lòng, muốn chứng thực cảm giác chân thật khi có nàng. Vùi đầu vào cần cổ thơm ngát, ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-nhu-mai/1902043/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.