Hứa Niệm sinh ra một giây hoài nghi vớiđề nghị của Đường Trọng Kiêu, trong khoảng thời gian này không đến côngty, chẳng lẽ mỗi ngày cùng anh ta mắt to trừng mắt nhỏ? Nhưng ĐườngTrọng Kiêu như vậy rất nghiêm chỉnh, nhìn không ra có nửa điểm tư tâm.
Đường Trọng Kiêu bên kia yên tĩnh lại, duỗi cánh tay ra, lúc này mới hỏi cô: “Chúng ta làm chút gì đi.”
Hứa Niệm cả kinh: “Hả?”
Đường Trọng Kiêu đeo kính râm, Hứa Niệmlại như trước có thể cảm nhận được anh phóng tới ánh mắt châm chọc, ýthức được bản thân suy nghĩ nhiều, vội vàng sửa miệng nói: “Tùy anh,không cần phải lôi tôi vào.”
Đường Trọng Kiêu mặt không biểu cảm liếc nhìn cô một cái, trực tiếp ném vài chữ: “Theo tôi lại đây.”
Hứa Niệm nhìn dáng vẻ đó của anh, hunghăng nghiến răng, người này thật sự là sở hữu đủ hết mọi khuyết điểm côchán ghét, nhưng nói là nói như vậy, cuối cùng cô vẫn không chí khí theo lại đó.
Đường Trọng Kiêu trực tiếp đưa cô đếnphòng bếp, Hứa Niệm nghi hoặc theo anh, đầu bếp thấy anh tiến vào thìhơi hơi gật đầu: “Đường tiên sinh, mọi thứ đã chuẩn bị tốt rồi.”
Đường Trọng Kiêu chỉ “Ừ” một tiếng, thuần thục lấy găng tay bên cạnh đeo vào.
Đầu bếp kia cũng gật đầu cầu may cho HứaNiệm, Hứa Niệm cảm thấy anh ta nhìn quen mắt, nhưng nhất thời lại khôngnhớ ra đã gặp ở đâu. Lúc cô đang ngẩn người thì đối diện liền ném quathứ gì đó, bắt lấy thì thấy là chiếc tạp dề.
Vị đầu bếp kia đã cười lui ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-2/2378457/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.