Vì hôm qua nghe nói Hạ Hoàng phải rời đi làm cô buồn ko ngủ được cả đêm ngồi đọc chuyện đam mĩ tới tận đêm khuya sáng sớm tiếng đồng hồ báo thức kêu ing ỏi mà cô không nghe thấy tiếng gì em gái cô thấy gần đến giờ cô chưa đi học liền mở cửa sông vô phòng gọi lớn tay tát bốp vài cái vào mặt cô:
“ Chị Hạ dậy đi học 6:38 rồi”
Mặc rù nghe có người gọi vậy nhưng cô đâu thể nào dậy nổi dưới tầng một tiếng gọi đến trong mơ cô cũng cảm thấy đáng sợ vang lên:
“Ánh...., Hạ....! hai chị em chúng mày sắp 7 giờ rồi có dậy đi học không thì bảo..!”
Cô hốt hoảng thức dậy thay trang phục lái xe đến trường khi vừa vào đến cổng trường cũng là lúc đánh trống cô nhanh nhảu di chuyển vào lớp trong ánh nhìn của mọi người. Cô Mi ngồi trên bục giảng nhìn ra ngoài cửa như chờ đợi một cái gì đó thấy biết ải này không qua cô liền cúi đầu:
“Em xin lỗi cô và cả lớp vì đã đi trễ, em xin phép cô cho em vào lớp”
Cô Mi nhìn Tường Hạ khuôn mặt trắng bợt như bị ma đuổi liền mỉm cười;
“Vào chỗ để cặp rồi lên bục giảng tôi kiểm tra bài cũ”
Cô tâm trạng thấp thỏm để cặp vào ngăn bàn lấy sách giáo khoa và bút để gọn lên bàn chân bước lên bục giảng đầu không ngừng nghĩ tới những hình phạt đáng sợ mà mọi người nói về cô Mi nhưng hôm qua cô đi tập trung ngày đầu tiên lên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-the-nao-lanh-lung-di-to-thich/3571048/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.