Nghe Tường Hạ nói vậy Nhật Mạnh tay cầm lấy tờ giấy ngăn máu mũi chảy xuống rớt lên bàn cúi mặt nhìn cô thở dài nhưng bị cô quát lớn tay vịn ép mặt anh ngửa lên trần nhà:
“ Nhật Mạnh cậu thiệt là không biết lo cho bản thân mình mà ngồi yên đi”
Anh nhìn chằm chằm cô gương mặt có chút ngơ ngác. Ở ngoài cửa Quỳnh Dao với thân hình nhỏ nhắn nhìn thôi cũng cảm thấy chỉ cần một cơn gió ngang qua cũng đủ để cả cơ thể cô gái này bay theo gió mặc trên người chiếc áo sơ mi với váy sọc kẻ trắng hồng tóc xoã ngang vai kẹp tóc lấy chiếc nơ đỏ làm điểm nhấn đi chơi cùng các bạn tung tăng chạy trên hành lang định vô lớp nhưng đứng chững lại trước cửa nhìn anh và cô đang cười nói với nhau trong lớp nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh bước vào hai tay vắt chéo sau lưng tỏ vẻ dễ thương:
“ Các cậu nói chuyện gì vui vậy cho mình nghe với được không”
Ba người trở lên im lặng không khí bỗng chốc nặng lề ai lấy đang nói chuyện liền quay trở về chỗ ngồi vốn có của mình tập trung vào việc mình muốn làm khiến Quỳnh Dao có chút ngơ ngác tự động trở về chỗ ngồi. Tiếng trống vào lớp vang lên các các các tùng tùng tùng làm phá tan bầu không khí ủy mị cô Mi bước vào tay sách theo chiếc cặp màu tím có vẻ cũ kĩ trong lớp cũng chỉ có vài ba người họ có vẻ khó chịu với nhau khiến cô đứng đơ ra nhìn bốn người:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-the-nao-lanh-lung-di-to-thich/3571049/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.