Quỳnh Dao lũng nịu tay vịn vai Nhật Mạnh:
“ Thôi mà cậu đừng giận cậu ý, cậu ấy cũng đâu cố ý tất cả là nỗi của mình, do mình trượt chân”
Cô gương mắt nhìn Quỳnh Dao có chút chán ghét: “Này Nhật Mạnh con mắt nào của cậu thấy tôi đánh cậu ta, là cậu ta tự ngã mà, hai người đúng là hai người hợp nhau thật đấy một người là nước lã không đường không muối còn một người là trà đào, trà xanh đậm đặc”.
Rồi cô hất mặt bỏ đi anh thấy vậy buông Quỳnh Dao ra chạy tới cầm lấy tay cô:
“Cậu nói ai là không đường không muối, cậu nói ai là trà xanh đậm đặc hả”.
Tường Hạ quay ra tát Nhật Mạnh một cái bốp khiến anh ôm gương mặt có chút hơi rát:
“Không phải sao? Tôi nói cậu không đúng à! Cậu không biết cười không biết khóc, còn cậu ta đi đến đâu cũng A mạnh ơi, a mạnh à....!”
Anh tức giận nhưng cố gắng kìm chế cảm xúc, nhưng cả người như toả ra một khí nóng có thể thiêu đốt vạn vật. Chân cô bất giác trở lên bủn rủn cứ lùi về phía sau tới khi chạm phải bức tường lạnh cứng làm những quyển sách trên tay cô lần lượt rơi xuống đất đầu gối cùng tay phải anh áp sát vào bờ tường, tay trái vịn lấy vai cô thì thầm vào tai:
“Cậu nói vậy có phải cậu thích tôi”.
Tường Hạ gương mặt có chút đỏ lên tay phải cầm lấy cổ áo sơ mi chân trái sút vào chỗ hiểm của anh. Người cúi xuống nhặt từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-the-nao-lanh-lung-di-to-thich/3571047/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.