Ngày hôm sau, lúc ta rời giường rửa mặt thì ngoài ý muốn nhìn thấy Triệu Khả đã ở bên ngoài chờ hầu hạ. Ta hỏi rõ nguyên do, mới biết được Triệu Thanh Y bị Trần lão quân sư bắt đi chép sách, bên cạnh ta không có ai theo, nên lão quản gia đã trực tiếp hủy thời gian nghỉ trăng mật của Triệu Khả, ném tới bên cạnh ta.
Triệu Khả là do Trần lão quân sư nhặt được ở chiến trường vào năm trước, sau đó bởi vì tính cách cũng khá lại được cha ta yêu thích, nên đưa đến bên cạnh ta làm một đại nha hoàn.
Cha ta luôn nuôi dạy ta như một đứa con trai, nhưng cũng không quên ta dù sao vẫn là con gái, nên đưa một nha hoàn đến cho ta.
Triệu Khả thấy ta đã dậy, lập tức bưng nước ấm vào cửa hầu hạ ta rửa mặt.
Ta thuận miệng hỏi cô nàng hai câu: "Tân hôn thế nào, chồng em đối với em tốt không?"
Thế quái nào mà cô nàng đột nhiên phồng hai má, giậm chân nói: "Tiểu thư, sao lại hỏi mấy vấn đề này, Khả nhi, Khả nhi rất xấu hổ..."
Ta bị động tác xấu hổ của cô nàng làm cả kinh, thiếu chút nữa làm đổ chậu rửa mặt, vội nói: "Không hỏi không hỏi, ta không hỏi nữa, em đừng làm ta sợ."
Năm đó Triệu Khả theo ta đi dạo Dân An phường, bỗng gặp một thư sinh say rượu mở miệng trêu ghẹo cô nàng. Ta chèn tay áo đang muốn đánh hắn, thì bị Triệu Khả ngăn lại nói quân tử động khẩu không động thủ, đánh bại hắn ta không có tính khiêu chiến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-hao-sac-khong-co-nam-nhan-khong-vui/758835/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.