Đến tối muộn Dư Chấn Vũ mới từ quân doanh trở về, hắn vừa nhận được tin đã tức tốc phi ngựa về nhà, mẫu thân là người thân duy nhất còn lại trên đời này của hắn, hắn không thể để bà có chuyện gì được.
Dư Chấn Vũ chạy nhanh đến đình viện của bà, thấy Phùng ma ma đang bê chậu nước ra khỏi phòng thì liền chạy đến nắm lấy vai bà lớn giọng hỏi tình hình:
"Ma ma, mẫu thân con thế nào rồi?"
Phùng ma ma lại làm động tác im lặng liếc mắt nhìn vào phòng, nhỏ giọng nói với hắn:
"Tướng quân người nhỏ tiếng một chút... Công chúa vừa mới chợp mắt được thôi."
"Công chúa... Nàng ta ở đây làm gì?" Dư Chấn Vũ có chút ngạc nhiên khi nghe Phùng ma ma nhắc đến nàng, còn nhắc bằng giọng điệu ôn nhu, lo lắng nữa.
Phùng ma ma cười nói: "Hôm nay may là có công chúa, đại phu vừa chuẩn đoán phu nhân mắc đậu mùa xong liền chạy mất dạng, đám người hầu ai cũng sợ không dám lại gần, biểu tiểu thư cũng kiếm cớ chạy về nhà mẹ, chỉ có công chúa là không ngại thân kim chi ngọc diệp tự mình chăm sóc cho lão phu nhân, còn mời thái y trong cung đến chữa bệnh, lo lắng cả một ngày mới vừa chợp mắt thôi... Người đi vào trong đừng có đi mạnh quá công chúa ngủ không sâu lại giật mình."
Dư Chấn Vũ nghe đến mơ hồ, ậm ừ gật đầu đi vào trong, hắn nhìn thấy Vĩnh Hạ đang an tĩnh ngủ trên chiếc ghế xếp cạnh giường mẫu thân hắn không xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-chang-dong-y-hoa-ly-di/2838546/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.