Mọi người không tắm gội đã một thời gian dài, trời lại nóng nên đổ mồ hôi nhễ nhại, mình mẩy ai nấy cũng bốc mùi chua hôi, tóc... thể nào cũng mọc đầy chấy rận, bởi vậy đứa bé mới ngứa đầu dữ dội như vậy.
Ôi trời ơi...
Mạnh Thanh La ép mình không tiếp tục nghĩ về vấn đề này nữa, bởi vì hình ảnh ấy vừa hiện lên trong đầu, nàng không chỉ thấy đầu ngưa ngứa mà ngay cả chân tay cũng bắt đầu ngứa theo.
Một hồi lâu sau, Mạnh Thanh La chợt đứng dậy, cẩn thận xem xét tóc của hai bé con nhà mình đang ngồi trong gùi, kiểm tra xong thì vỗ ngực nhẹ nhõm. May quá, may quá, mặc dù tóc hai đứa nhóc hơi bốc mùi nhưng không thấy chấy đâu cả.
Trong gùi, hai đứa nhóc ngơ ngác hỏi: "Nương xem gì trên tóc bọn con thế?"
Đang lúc Mạnh Thanh La lo lắng về chấy rận trên tóc, Mạnh lý chính chạy đến tìm lão gia tử: "Tam thúc công, cứ tiếp tục thiếu nước như thế này thì phải làm sao đây? Trời thì nắng nóng, nước thì thiếu thốn không có mà dùng, bọn trẻ con và các phụ nhân dễ cảm nắng lắm! Tam thúc có nhớ đi bao xa nữa sẽ đến núi cao, khe sâu gì không?"
Sở dĩ Mạnh lý chính hỏi vậy là vì lão gia tử từng hộ vệ cho thân chủ đến kinh thành.
Mạnh lão gia tử im lặng, liếc mắt sang Mạnh Thanh La rồi vội vàng rời mắt, lắc đầu: "Đó đã là chuyện của mười lăm năm trước rồi. Khi đó công việc hộ vệ căng thẳng lắm, làm sao có thời gian nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-manh-nu-dan-theo-manh-bao-chay-nan/3854064/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.