Chương trước
Chương sau
 

 Mấy người Tuyền Châu kinh ngạc bưng kín miệng nhỏ. 

 Quả nhiên cha là nam hài tử lợi hại nhất! 

 Tuyền Ấu vội vàng kéo Lâm Hiên: "Cha, nhanh dẫn chúng ta đi xem xem là nó chết chưa!" 

 Dù sao có cha, bây giờ nàng không có chút sợ tên đại bại hoại Thiết Sư Quái này chút nào! 

 "Được, đi xem một chút." Lâm Hiên hai tay nắm bốn cô con gái, thuận theo phương hướng Thiết Sư Quái biến mất đi đến. 

 Lúc này. 

 Chỗ sâu trong đại sâm lâm. 

 Một đạo hào quang màu vàng sẫm huyền bí xoay chầm chậm trong không khí. 

 Mỗi khi chuyển động một vòng, quang mang sẽ to thêm một chút. 

 Giống như đạo ánh sáng này chính là một cái chìa khoá không gian, đang chậm rãi xoay tròn mở ra Không Gian Chi Môn. 

 Cách quang mang không xa, ước chừng hai mươi người tụ tập. 

 Bọn họ người mặc trường bào màu sắc khác nhau, cách ăn mặc cũng một trời một vực, nhìn thì có thể biết được là bọn họ đến từ những tông môn khác nhau. 

 "Đạo bí cảnh này, nghe nói bên trong có Trường Sinh Hoa cực kì hiếm thấy." 

 "Hoa này chính là đan dược Thánh giai thượng phẩm, có thể tái tạo linh căn, cũng có thể kích hoạt đa trọng thuộc tính của linh căn." 

 "Chư vị, hôm nay chúng ta các hiển thần thông, công bằng cạnh tranh đi!" 

 Một đại hán người mặc áo bào đen, râu quai nón lớn tiếng nói. 

 Hắn chính là Lâm Thông, chưởng môn Cự Kiếm Môn trong Xích Tiêu Thiên bên trong Cửu Thiên Tiên Vực. 

 Bởi vì lâu dài dẫn đệ tử thí luyện trong Vạn Thú Sơn Mạch, có thể nói là hắn rất quen thuộc với các bí cảnh trong này. 

 Đồng thời, một số võ đạo cao thủ đến từ Bắc Huyền Thiên và Xích Tiêu Thiên khác cũng rõ bí cảnh ở đây như trong lòng bàn tay. 

 Không phải sao, trước mắt một cái bí cảnh còn không có mở ra mà một đám người đã cùng lúc tụ tập ở nơi này. 

 Bởi vì Cự Kiếm Môn Lâm Thông chính là tu vi Thần Phách Cảnh trung kỳ, thực lực không tầm thường. 

 Hơn nữa môn hạ đệ tử Cự Kiếm Môn năm vạn người, ở Xích Tiêu Thiên cũng coi như có chút danh tiếng. 

 Một đám người đang có mặt ở đây đều không muốn phản đối đề nghị của hắn. 

 Dù sao, bí cảnh là việc nhỏ, không cần thiết không duyên cớ đắc tội tông môn như Cự Kiếm Môn, gây họa cho bản thân mình. 

 Lại nói, người ở chỗ này có thể đều bằng bản sự công bằng cạnh tranh vốn là kết quả tốt nhất. 

 "Thật có lỗi, các vị, những vật khác các ngươi có thể đoạt, nhưng Trường Sinh Hoa, Bạch mỗ chắc chắn phải có được!" 

 Lúc này một lão giả tóc hoa râm người mặc bạch bào, dẫn theo năm người đệ tử đi tới trước mặt mọi người. 

 Lâm Thông khẽ chau mày: "Bạch chưởng môn Phong Nguyệt Tông!" 

 Người đến chính là chưởng môn Phong Nguyệt Tông ở Xích Tiêu Thiên, Bạch Phong Tín. 

 Phong Nguyệt Tông môn hạ đệ tử hơn chín vạn người, mà Bạch Phong Tín còn là cường giả Thần Phách Cảnh đỉnh phong, khoảng cách Tôn Giả Cảnh chỉ có một bước. 

 Cho dù là thực lực tổng hợp vượt xa Cự Kiếm Môn của Lâm Thông. 

 Mà những người khác không bằng Lâm Thông đang có mặt ở đây cũng cảm nhận được Bạch Phong Tín khí thế khinh người, nhưng mà mọi người đang có mặt ở đây đều cúi đầu không nói. 

 Một cường giả Thần Phách Cảnh đỉnh phong, thực lực đủ đơn đấu tất cả mọi người đang có mặt ở đây. 

 Lúc này, nếu ai nói một chữ "Không", tuyệt đối sẽ trêu chọc đến đại phiền toái cho mình! 

 "Ai?" 

 Bạch Phong Tín bỗng nhiên nhướng mày, một đạo uy áp lăng lệ bắn về phía một bụi cỏ bên cạnh. 

 Một thân ảnh nhỏ gầy vội vàng chạy ra. 

 Nàng ước chừng mười tám mười chín tuổi, mặc một bộ váy dài màu lam hơi có vẻ cổ xưa. 

 Trên gương mặt xinh xảo trắng nõn như trứng ngỗng, một đôi lông mày nhíu chặt, hình như không thể thừa nhận uy áp của Bạch Phong Tín. 

 "Tại sao ngươi trốn ở trong bụi cỏ nghe lén?" Bạch Phong Tín từ trên cao nhìn xuống hỏi. 

 Thiếu nữ tên là Lăng Dung, vội vàng lắc đầu: "Ta không có nghe lén!" 

 "Vậy thì đang làm cái gì?" Bạch Phong Tín hùng hổ dọa người. 

 Lăng Dung chần chờ một chút, nói ra: "Chờ đợi bí cảnh mở ra, sau đó đi vào." 

 "Ồ? Ngươi muốn đi vào bí cảnh làm cái gì?" Bạch Phong Tín có chút khinh thường. 

 Hắn thấy rất rõ ràng, Lăng Dung một bộ liễu rủ trong gió, quả quyết không phải một người trong võ đạo. 

 Lăng Dung cầm chặt nắm đấm, cắn môi một cái, lấy dũng khí nói ra: "Ta muốn lấy được Trường Sinh Hoa!" 

 …………………… 

 Lăng Dung nói như vậy khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây lâm vào trầm mặc ngắn ngủi. 

 Trong số tất cả mọi người đang có mặt ở đây, Bạch Phong Tín tu vi và thế lực lớn nhất. 

 Hắn đã lên tiếng chắc chắn phải có được Trường Sinh Hoa, như vậy thì không người có tư cách tranh với hắn. Mà Lăng Dung lại nói như vậy ở thời điểm này, rõ ràng là muốn đứng ở mặt đối lập của Bạch Phong Tín. 

 Tranh với Thần Phách Cảnh đỉnh phong Bạch Phong Tín? 

 Kết quả không chỉ là tự rước lấy nhục, chỉ sợ ngay cả mạng cũng khó bảo đảm! 

 Mọi người Lâm Thông đều âm thầm lắc đầu, nữ hài đứng ở trước mặt mọi người cũng không giống như là người không biết sâu cạn như thế. 

 Bạch Phong Tín không khỏi cười lạnh một tiếng: "Tại sao ngươi muốn Trường Sinh Hoa?" 

 Lăng Dung vẻ mặt kiên quyết: "Bởi vì ta muốn tái tạo linh căn, tìm lại thiên phú tu luyện đã mất đi của ta!" 

 Đám người đều lộ ra biểu cảm hóa ra là như vậy. 


 Nghe nói như vậy, Bạch Phong Tín và đám người Lâm Thông với người của Xích Tiêu Thiên đều bừng tỉnh đại ngộ. 

 Đại Hạ Quốc chính là một cái quốc gia không lớn không nhỏ bên trong Xích Tiêu Thiên. 

 Mà trong võ đạo giới Đại Hạ Quốc, nổi danh nhất là Lăng gia . 

 Tục truyền, Lăng gia tồn thế tám ngàn năm, chính là một gia tộc cổ võ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.