Phía sau hắn, tử đệ Hoàng tộc cũng tinh thần phấn chấn.  
 Có thể đến Vạn Thú Sơn Mạch thí luyện, đại biểu bọn họ đã chính thức bước lên con đường võ đạo.  
 Ý nghĩa của việc này cũng quan trọng như là tiểu nam hài có râu, đã trưởng thành. Chớ nói chi là bọn họ còn một hơi bắt được bốn con Phỉ Thúy Linh Thỏ.  
 "Vậy chúng ta nhận lấy, cảm ơn Hạo Vũ ca ca!" Mấy người Tuyền Châu hào phóng nhận Phỉ Thúy Linh Thỏ.  
 Tuyền Ấu ngồi xổm ở trước mặt Phỉ Thúy Linh Thỏ nhìn một hồi lâu, con ngươi đảo một vòng, hỏi: "Hạo Vũ ca ca, Vạn Thú Sơn Mạch có phải có rất nhiều yêu thú lợi hại hay không?"  
 Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm đồng thời nhìn về phía Tuyền Ấu.  
 Các nàng mơ hồ cảm thấy cô muội muội nhà mình lại đang có suy nghĩ xấu gì đó.  
 "Đúng vậy, Vạn Thú Sơn Mạch là dãy núi yêu thú lớn nhất phụ cận biên giới Bắc Huyền Thiên chúng ta."  
 "Ở trong đó yêu thú ngàn ngàn vạn vạn, nghe nói chỗ sâu nhất trong dãy núi còn có đại yêu thâm bất khả trắc tồn tại!"  
 Đông Hoàng Hạo Vũ nói rất là rành rọt.  
 "Oa, vậy chắc chắn là chơi rất vui!" Tuyền Ấu mắt lóng lánh.  
 Nàng thích bắt những yêu thú hung mãnh nhất.  
 Trước kia, mẫu thân có thời gian thì sẽ giúp nàng.  
 Bây giờ có cha, hơn nữa Vạn Thú Sơn Mạch chơi vui như vậy, vậy nhất định có thể bắt được càng nhiều yêu thú càng hung hãn hơn.  
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3680574/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.