Editor: Gấu Gầy
Khi Lưu Tường bước vào nhà, chú chó hoang nhiệt tình lao về phía cậu ta. Cậu ta giơ cao món bánh ngọt trên tay, gọi lớn: "Lão Tần, nhà cậu nuôi chó khi nào vậy? Còn nuôi một con xấu xí thế này?"
Chú chó hoang da lông loang lổ, hai mắt hơi lé, nhìn không đẹp thật. Ngoại hình không được, tính tình cũng tệ, nó khá hiểu tiếng người, ngậm dép của Lưu Tường ném ra ban công.
"Này, tính khí con chó này giống ai thế?"
Tống Thành Nam ngậm điếu thuốc, nhặt dép lên: "Giống ai? Không nhìn ra sao?" Vừa nói vừa cười nhìn bóng dáng đang bận rộn trong bếp.
Lưu Tường hơi sợ Tống Thành Nam, hồi nhỏ cậu ta từng thấy Tống Thành Nam dạy dỗ Tần Kiến. Tần Kiến phạm lỗi, anh mặt mày âm trầm, túm cổ cậu ta như túm chó con lôi về nhà. Bóng ma tâm lý từ đó in sâu, nên mỗi lần gặp Tống Thành Nam, Lưu Tường đều ngoan ngoãn như học sinh tiểu học gặp giáo viên chủ nhiệm.
Cậu ta đặt món bánh ngọt tự làm xuống, ấp úng vài câu rồi chuồn vào bếp. Phương Phỉ đến sớm, đang ngồi trên ghế đẩu nhỏ tán gẫu với Tần Kiến, Tần Kiến nghe đến phát chán, ném cho cậu ta một nắm rau mùi bảo nhặt.
Nhà bếp của căn nhà nhỏ tuy rộng hơn nhà ở Tân Phát một chút, nhưng cũng không chịu nổi ba người chen chúc, nhất là trong đó còn có Lưu Tường ngày càng phát tướng.
Lưu Mập Ú đáng thương co rúm trong góc, trong bếp khói lửa mù mịt, nhiệt độ cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3740721/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.