Editor: Gấu Gầy
Trận tuyết đầu tiên của thành phố Tân Thành năm nay đến hơi muộn, khiến thành phố nổi tiếng với băng tuyết này "dài cổ chờ mong". Cuối đêm tuyết mới bắt đầu rơi, tuyết không lớn, đến sáng sớm mới phủ trắng thành phố xám xịt.
Hôm nay được nghỉ, Tần Kiến không ngủ nướng, mặc chiếc áo lông dài, tìm một cái túi ni lông trong bếp bỏ vào túi áo rồi ra khỏi nhà.
Tống Thành Nam tối qua đi làm nhiệm vụ chưa về nhà. Tần Kiến gửi tin nhắn WeChat cho anh trong thang máy, báo rằng mình ra ngoài mua đồ ăn.
Tống Thành Nam không trả lời, chắc là bận. Tần Kiến siết chặt khăn quàng cổ, bước vào trong gió tuyết.
Căn nhà nhỏ mua ở vị trí hơi xa, đi mua đồ ăn cũng bất tiện. Các siêu thị nhỏ gần nhà không có đầy đủ hàng hóa, nếu muốn đổi món thì phải đến chợ nông sản ở trung tâm thành phố.
Tần Kiến đi xe buýt một trạm rồi chuyển sang tàu điện ngầm. Tàu điện ngầm sáng sớm vắng người, có chỗ trống nhưng cậu không ngồi, mặt lạnh tanh đứng ở góc toa.
Ngực áo hơi rung lên, cậu mở áo lông lấy điện thoại trong túi áo ngực ra, vị trí này cậu thường dùng để điện thoại, vì không muốn bỏ lỡ bất kỳ tin nhắn nào của Tống Thành Nam. Mỗi lần điện thoại rung lên cũng giống như dây đàn rung động trong tim cậu, Tần Kiến có chút say mê cảm giác này.
"Tan làm rồi, anh thay đồ xong sẽ về nhà. Em ra ngoài cẩn thận, tuyết rơi rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3740720/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.