🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Editor: Gấu Gầy

Tần Kiến thu dọn hành lý, Tống Thành Nam ở bên cạnh giúp đỡ. Anh đưa cho Tần Kiến chiếc cốc đã lau khô: "Điểm dừng chân tiếp theo của em và kỹ sư Hạ là chỗ nào?"

"Không đi đâu cả, trường còn chút việc cần xử lý. Em đã nói với kỹ sư Hạ rồi, lần này sẽ không đi cùng anh ấy đến chỗ tiếp theo nữa." Tần Kiến vừa trả lời vừa kéo khóa túi du lịch lại, "Thật ra việc ở trường cũng không gấp, chỉ là em... không muốn xa anh nhanh như vậy."

Tống Thành Nam sững người, sau đó mặt mày hớn hở, anh nâng mặt Tần Kiến lên hôn một cái chụt: "Nhóc con sao lại đáng yêu thế này."

Anh vác túi du lịch lên vai: "Đi thôi, chúng ta về nhà."

Vừa bước được một bước, cánh tay đã bị thanh niên nắm lại, Tống Thành Nam khó hiểu quay đầu nhìn. Tần Kiến hiếm khi tỏ ra ngượng ngùng: "Mẹ anh vẫn còn ở đó, em về nhà anh ở không tiện lắm."

Tống Thành Nam nhếch mép: "Xấu hổ à? Đâu phải mẹ không biết quan hệ của chúng ta."

"Biết là một chuyện, nhưng nhìn thấy lại là chuyện khác, em sợ... mẹ anh không chịu nổi cú sốc, lại đổi ý." Tần Kiến lấy ba lô khỏi vai Tống Thành Nam, "Em vẫn nên ở ngoài thôi."

Tống Thành Nam nghĩ đến người mẹ cả đời sống khuôn phép, đầu óc toàn tư tưởng cổ hủ của mình. Trong vòng vài ngày đã chấp nhận việc con trai mình sẽ sống cả đời với một người đàn ông đã chẳng dễ dàng rồi, nếu để bà ấy bắt gặp anh và Tần Kiến thân mật, e rằng sẽ sốc nặng.

"Cũng được, vậy anh tìm chỗ ở cho em."

"Em đã tìm được rồi." Tần Kiến đáp.

Tống Thành Nam nhướn mày: "Ở đâu?"

"Trong hiệu sách của Cao Trình có một căn phòng nhỏ, anh ấy không dùng đến nên cho em mượn ở tạm một thời gian."

Sắc mặt Tống Thành Nam hơi trầm xuống, anh không yên tâm lắm về ông chủ Cao gian xảo đó. Song anh tin tưởng Tần Kiến, bạn bè của Tần Kiến không nhiều, nhưng ai có thể coi là bạn đều chân thành và hết lòng.

Anh ném ba lô xuống, ép Tần Kiến vào cửa, cố tình phà hơi thở vào tai cậu: "Kiến đại gia, nếu chúng ta muốn thân mật thì sao?" Anh nắm tay cậu đút vào túi quần mình, "Em xem, bao cao su anh cũng mua sẵn rồi."

Chỗ đó quá nhạy cảm, không biết là vô tình hay cố ý, Tống Thành Nam nắm tay Tần Kiến sờ vào thứ không thể tả bằng lời. Chóp tai nhanh chóng đỏ bừng, thanh niên tức giận vì mình dễ bị bắt nạt. Cậu trừng mắt nhìn người đàn ông đang làm chuyện xấu, bóp nhẹ vào "thứ kia" hai cái, làm như miễn cưỡng nói: "Chủ nhiệm Tống, đồ đã mua rồi thì đừng lãng phí, tối nay chúng ta có thể thuê phòng tâm sự."

"Được thôi." Người đàn ông mỉm cười nguy hiểm, "Anh cũng có vài món nợ cần tính với em."

Trên bức tường trắng tinh phản chiếu hai bóng người quấn lấy nhau, một người eo thon tựa kiếm, sắc bén vô cùng; một người giống như hổ báo, tràn đầy sức mạnh. Trên giường có một bàn tay đang cầm điếu thuốc, ngón tay cái theo thói quen gõ gõ đầu lọc, tàn thuốc rơi xuống đất. Bàn tay đang kẹp thuốc đột nhiên siết chặt, hai ngón tay co lại, như muốn bẻ gãy điếu thuốc, sau đó có người rên rỉ một tiếng, như tiếng gầm gừ của hổ dữ, khiến kẻ săn mồi vừa sợ hãi vừa hưng phấn.

Lưỡi kiếm vung lên hạ xuống càng lúc càng nhanh, cho đến khi có người vừa ngậm thuốc vừa mắng "Thằng nhóc con", người đó lật người, đè kẻ săn mồi xuống dưới, nắm quyền chủ động.

Hai bóng người chồng lên nhau, chỉ là đổi vị trí, nhưng sức mạnh lại càng lớn hơn, như sự phản công liều chết của dã thú.

"Đàn anh Bạch là sao hả?" Tống Thành Nam bóp cổ Tần Kiến, từ trên cao nhìn xuống.

Sự thay đổi vị trí khiến Tần Kiến sướng đến rơn người, không nghe rõ lời anh nói: "Cái gì?"

Người đàn ông dịu dàng cúi xuống, nhưng ngay sau đó lại không chút lưu tình nắm tóc thanh niên, khiến cậu ngẩng cao cằm: "Anh hỏi em cậu Bạch kia là sao hả?"

Tống Thành Nam hung hăng và mạnh mẽ khiến máu nóng Tần Kiến sôi lên, cậu muốn cử động nhưng bị người đàn ông bạo tàn ngăn lại.

"Anh ta thích em, theo đuổi em, nhưng em chưa từng đồng ý." Tần Kiến chỉ đành ngoan ngoãn nói.

"Đã từng nấu cơm cho cậu ta?" Người đàn ông đang ở thế thượng phong nheo mắt lại.

"Không có!" Tần Kiến phủ nhận, "Thầy hướng dẫn của em không biết nấu ăn, thỉnh thoảng cả đám đến nhà thầy nghiên cứu đề tài. Đúng lúc đến giờ cơm, thấy thầy luống cuống chân tay, em không đành lòng nên mới ra tay nấu nướng."

"Chưa từng nấu riêng cho anh ta, thật đấy." Tần Kiến dịu dàng đặt tay lên gáy Tống Thành Nam, kéo anh xuống hôn anh, "Em chỉ nấu cơm riêng cho một mình anh thôi, hơn nữa còn muốn anh chỉ ăn cơm em nấu."

Môi lưỡi quấn quýt, bóng người trên tường khi chồng khi tách. Khói thuốc lượn lờ, tan vào bóng đêm tình tự.

—-------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.