🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Editor: Gấu Gầy

Gió thổi qua rừng thông, tiếng sóng vỗ rì rào từ xa vọng lại.

Đêm xuống, trên đường Tống Thành Nam đưa Tần Kiến về ký túc xá, xe máy điện rẽ vào một con đường vắng vẻ.

Con đường bỏ hoang rất nát, nước đọng trong ổ gà làm ướt giày của hai người. Xe máy điện chạy ì ạch một đoạn, cuối cùng dừng lại ở một cái chòi nghỉ chân. Màn đêm buông xuống, ở đây không có đèn đường, chỉ có ánh đèn xa xa như những ngôi sao lấp lánh.

Tần Kiến không hỏi tại sao lại đến đây, như ngầm hiểu ý nhau, cậu lấy bật lửa từ trong túi ra. Xoay bánh xe, một ngọn lửa bùng lên, chiếu sáng khuôn mặt Tống Thành Nam.

Một bên sáng, một bên tối, ánh lửa làm nổi bật đường nét của anh - xương lông mày, sống mũi, cằm, yết hầu, góc cạnh rõ ràng, quyến rũ và đẹp trai, là dáng vẻ mà Tần Kiến thích nhất. Thanh niên lạnh lùng đưa tay ra, xuyên qua màn đêm, dùng đầu ngón tay lướt qua làn da ấm áp. Khi chạm vào yết hầu, Tống Thành Nam đột nhiên nuốt nước bọt, cục sụn nhô lên trượt qua đầu ngón tay nhạy cảm của Tần Kiến, khiến trái tim cậu rung động.

Bánh xe kim loại đã nóng lên, khi ngọn lửa vụt tắt, Tống Thành Nam đột nhiên hôn lên. Anh ôm gáy Tần Kiến, bóng tối phủ xuống bao trùm lấy cậu. Giữa những vì sao xa xôi, môi lưỡi quấn quýt, như cá mắc lưới.

Khoảnh khắc đó, họ có một sự ăn ý khó tả, lồng ngực phập phồng, hơi thở gấp gáp. Nụ hôn không còn là sự giải tỏa kìm nén trong nhà nghỉ tồi tàn, không còn là trộm hương trong giấc mộng, không còn là áp chế đơn phương bất đắc dĩ, cũng không phải là sự chiếm đoạt đầy dục vọng trên giường. Nụ hôn này, như chốn về của người lữ khách đường xa, như bông hoa cuối cùng trên cánh đồng nở rộ, mang theo sự tiếc nuối, cũng mang theo tiếng thở dài mãn nguyện.

Tần Kiến dần dần chiếm thế thượng phong, cậu dường như đã nổi máu điên cuồng, vừa hôn vừa đẩy Tống Thành Nam ngồi xuống ghế. Môi kề môi, không muốn rời xa dù chỉ một khắc, cậu dùng tay nâng mặt người đàn ông, hỏi bằng giọng khàn khàn: "Anh thật sự thuộc về em rồi sao?"

"Ừ, anh là của em rồi, chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa." Tống Thành Nam dùng môi miêu tả đường nét đôi môi của Tần Kiến.

"Thật sự không bao giờ xa nhau nữa sao?" Sự hoang mang và điên cuồng của thanh niên gần trong gang tấc, "Nếu lại xuất hiện một Thẩm Bình hay Cung Đình Đình khác, bác gái đổi ý không đồng ý chúng ta ở bên nhau, mọi người chế giễu anh, dùng ánh mắt kỳ thị nhìn anh, thậm chí... thậm chí đơn vị sa thải anh, anh... cũng sẽ không rời xa em nữa chứ?"

Tống Thành Nam đưa tay vén tóc mái lòa xòa trên trán thanh niên, nhìn vào mắt cậu. Nơi đó chứa đựng hy vọng vô tận và tuyệt vọng vô biên, giằng xé đến tột cùng, không biết cái nào nhiều hơn. Người đàn ông rời khỏi môi Tần Kiến, hôn lên mắt cậu, lời nói trầm ấm, bình tĩnh nhẹ nhàng hòa vào màn đêm.

"Tần Kiến, nói thật, bốn năm trước anh chỉ muốn em, không muốn tình cảm của em. Anh tham lam những ngày tháng sống cùng em, tham lam hơi ấm khi chúng ta an ủi lẫn nhau, nhưng lại coi tình cảm của em là thứ tình cảm trẻ con và lạc lối, còn anh mới là người luôn tỉnh táo. Cho đến khi em rời đi, anh mới dần dần cảm thấy có lẽ mình đã sai, em như mang theo cả hồn phách của anh đi, chỉ để lại nơi đây một cái xác không hồn."

Ngón tay cái của người đàn ông vuốt ve hàng mi dày của thanh niên, hết lần này đến lần khác, từ trái sang phải, không nỡ rời xa: "Anh tự cho mình là người trưởng thành, nghĩ rằng thời gian có thể xóa nhòa tất cả, nhưng anh càng ngày càng cảm thấy trống rỗng, càng ngày càng thích hồi tưởng quá khứ. Anh cũng đã thử tiếp xúc với một số người, cố gắng tìm cách để quên em. Nhưng không có ai khiến anh cảm thấy họ thuộc về anh, là một phần máu thịt của anh, nếu không tìm lại được thì cơ thể anh sẽ không thể nào trọn vẹn."

Tống Thành Nam kéo Tần Kiến vào lòng, ôm chặt: "Có một khoảng thời gian, anh đã tưởng tượng nếu lúc đó anh chấp nhận tình cảm của em thì chúng ta sẽ như thế nào? Có lẽ sẽ không có gì đặc biệt xảy ra, nhưng anh có thể chắc chắn rằng những ngày tháng đó nhất định là cuộc sống mà anh mong muốn. Từ đó, anh bắt đầu xem xét lại tình cảm của mình, khi cuối cùng cũng đối mặt với trái tim mình, anh mới chợt nhận ra tình cảm của anh dành cho em đã không còn thuần khiết nữa."

Anh cúi đầu cười khẽ: "Anh thích em nhìn anh bằng ánh mắt si tình, thích nghe em hát tình ca, khi tỉnh dậy ở khách sạn cũng không muốn vạch trần hành vi xấu xa của em, cùng em lập ra cái thỏa thuận ba tháng chết tiệt đó, mỗi khi em lén hôn anh khiến anh gợn sóng trong lòng, thật ra tất cả đều là tình cảm mơ hồ mà anh dành cho em."

Khóe mắt thanh niên đỏ hoe, nụ hôn của người đàn ông rơi xuống: "Kiến đại gia, anh đã đến thăm em, lén lút, rất nhiều lần."

"Anh đến thăm em?" Tần Kiến ngạc nhiên, "Khi nào?"

Tống Thành Nam khẽ cười: "Khi mệt mỏi, khi buồn chán, khi nhớ em, anh sẽ lén đến trường em. Lần đầu tiên đến, tìm em trong khuôn viên trường rộng lớn thật sự không dễ dàng, sau đó cuối cùng anh cũng hỏi được ký túc xá của em. Anh đứng dưới gốc cây hòe già đối diện cửa ký túc xá hơn ba tiếng đồng hồ em mới quay lại, thật sự rất đẹp trai. Kiến đại gia, đó là lần đầu tiên anh chủ động nảy sinh dục vọng với em, lúc đó anh đã cứng rồi, chỉ muốn làm chuyện hạ lưu giữa ban ngày ban mặt."

"Vậy sao anh không làm?" Tần Kiến hơi xấu hổ.

Tống Thành Nam rất thích, lại hôn mạnh lên người trong lòng.

"Bên cạnh em có mấy người bạn học, mọi người cười nói vui vẻ. Tuy em cười rất nhạt, nhưng trông em và họ rất thân thiết." Người đàn ông lấy thuốc lá ra ngậm vào miệng, Tần Kiến theo thói quen châm thuốc cho anh.

"Anh đứng cách em chưa đầy mười mét, bỗng nhiên cảm thấy khoảng cách giữa chúng ta ngày càng xa, như hai không gian không giao nhau, anh nhìn thấy em, nhưng em sẽ không bao giờ nghe thấy tiếng gọi của anh." Người đàn ông thở ra một hơi thuốc, "Anh hơi nhụt chí, anh sợ... tình cảm của em dành cho anh thật sự như anh tưởng tượng, đã phai nhạt."

Tần Kiến vừa định lên tiếng thì đã bị một nụ hôn mang theo mùi thuốc lá cay nồng bá đạo và quyến rũ chặn lại, khiến cậu lại trầm luân.

"Sau đó, anh còn đến rất nhiều lần, nhìn em chơi bóng rổ từ xa, nhìn em ăn cơm ở nhà ăn, còn nhìn thấy em từ chối lời tỏ tình của một cô gái, từ chối quá thẳng thừng, thật sự không nể nang gì hết đấy Kiến đại gia. Lúc đó anh lại có chút đắc ý, vì chỉ có anh mới nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng của em."

"Chắc chắn em chưa bao giờ nhìn bảng tin của trường, ở đó dán rất nhiều mẩu giấy tỏ tình với em. Mỗi lần đến thăm em, anh đều đứng dưới bảng tin một lúc, xé bỏ hết giấy tỏ tình của người khác, rồi dán giấy nhắn của anh lên."

Tần Kiến ngồi dậy trong lòng Tống Thành Nam: "Anh đã từng dán sao?"

Người đàn ông cười nói: "Ừ, anh chưa từng mơ mộng, nhưng cũng hy vọng một cơn gió nhân duyên nào đó thổi nó đến chân em. Nhưng trời không chiều lòng người, vẫn chưa được như ý."

"Sau đó, em trở về, anh thức trắng hai đêm, vừa vui mừng vừa lo lắng. Kiến đại gia, em mẹ nó quá lạnh nhạt với anh. Còn lừa anh nói em có bạn trai, lúc đó anh cảm thấy mình đã chết bốn năm rồi." Tống Thành Nam cắn môi Tần Kiến như trút giận, "Sau đó anh mặc kệ. Sự chín chắn, thể diện, đạo đức gì đó của đàn ông anh đều không cần nữa, anh chỉ muốn em. Tần Kiến, anh muốn em quay về bên anh."

Gió đêm say lòng người, thấm vào tận xương tủy. Tần Kiến hiếm khi rơi lệ, dường như tất cả nước mắt sau khi trưởng thành đều dành cho người đàn ông trước mặt. Nước mắt nóng hổi rơi xuống, được Tống Thành Nam dịu dàng hôn lên từng giọt.

"Kiến đại gia." Giọng nói của anh nhẹ nhàng như làn gió thoảng, "Anh nói những điều này, thật ra chỉ muốn nói với em, em không phải là người bị quyết định, không phải là người bị động chấp nhận phán quyết, càng không cần phải lo lắng. Việc buông tay hay không, hối hận hay không không phải do anh quyết định, mà là em. Mọi thứ của anh sau này đều nằm trong tay em, nếu em không bỏ rơi anh thì anh mới là một người hoàn chỉnh."

Tống Thành Nam vùi mặt vào cổ thanh niên, hơi thở nóng bỏng phả vào, không gian nhỏ hẹp khiến giọng anh nghe như nghẹn lại: "Tần Kiến, cảm ơn em đã cho anh một mái nhà."

—-----

Gấu Gầy: cuối cùng cũng chính thức về với nhau rồi 🤧

------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.