Editor: Gấu Gầy
Gió thổi qua rừng thông, tiếng sóng vỗ rì rào từ xa vọng lại.
Đêm xuống, trên đường Tống Thành Nam đưa Tần Kiến về ký túc xá, xe máy điện rẽ vào một con đường vắng vẻ.
Con đường bỏ hoang rất nát, nước đọng trong ổ gà làm ướt giày của hai người. Xe máy điện chạy ì ạch một đoạn, cuối cùng dừng lại ở một cái chòi nghỉ chân. Màn đêm buông xuống, ở đây không có đèn đường, chỉ có ánh đèn xa xa như những ngôi sao lấp lánh.
Tần Kiến không hỏi tại sao lại đến đây, như ngầm hiểu ý nhau, cậu lấy bật lửa từ trong túi ra. Xoay bánh xe, một ngọn lửa bùng lên, chiếu sáng khuôn mặt Tống Thành Nam.
Một bên sáng, một bên tối, ánh lửa làm nổi bật đường nét của anh - xương lông mày, sống mũi, cằm, yết hầu, góc cạnh rõ ràng, quyến rũ và đẹp trai, là dáng vẻ mà Tần Kiến thích nhất. Thanh niên lạnh lùng đưa tay ra, xuyên qua màn đêm, dùng đầu ngón tay lướt qua làn da ấm áp. Khi chạm vào yết hầu, Tống Thành Nam đột nhiên nuốt nước bọt, cục sụn nhô lên trượt qua đầu ngón tay nhạy cảm của Tần Kiến, khiến trái tim cậu rung động.
Bánh xe kim loại đã nóng lên, khi ngọn lửa vụt tắt, Tống Thành Nam đột nhiên hôn lên. Anh ôm gáy Tần Kiến, bóng tối phủ xuống bao trùm lấy cậu. Giữa những vì sao xa xôi, môi lưỡi quấn quýt, như cá mắc lưới.
Khoảnh khắc đó, họ có một sự ăn ý khó tả, lồng ngực phập phồng, hơi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3739434/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.