Dạo mới gặp A Hành, hắn cứ ngỡ rằng chỉ cần mình đủ mạnh thì trên đờichẳng có chuyện gì không thể làm được cả, nhưng giờ đây, linh lực củahắn càng lúc càng mạnh lên, thuộc hạ dưới quyền cũng mỗi lúc một nhiều,hắn lại cảm thấy càng lúc càng bất lực.
Cũng như hiện giờ, dù linh lực của hắn có mạnh đến đâu cũng không thể nắm được bàn tay A Hành, đành nhẹ nhàng buông nàng ra.
Sau hôn lễ của Thanh Dương, A Hành cũng cáo biệt Hoàng Đế. Hoàng Đế ân cầnhỏi han thương thế của Thanh Dương, còn dặn nàng phải chăm sóc cho Đạica thật tốt, nhắn y gắng dưỡng thương cho khỏi hẳn, không cần nôn nóng.
A Hành sớm đã liệu được Hoàng Đế sẽ dặn dò như thế, trải cả ngàn năm, thế lực của Thanh Dương trong Hiên Viên quốc đã như hổ phục, giờ lại đượcThần Nông tộc quy thuận, càng như hổ thêm cánh. Nếu Thanh Dương khỏemạnh, Hoàng Đế mới phải ưu phiền, còn hiện giờ y đã bị thương không thểtham chính, vừa hay có thể ngăn binh quyền tập trung quá nhiều vào tayThanh Dương.
Bá quan Hiên Viên cung tiễn A Hành lên đườngđều ra sức nịnh nọt tâng bốc nàng, chỉ mình Di Bành lặng lẽđi giữa đoàn người, phớt lờ tất cả. Tâm trạng A Hành cũng rất nặng nề, thuật làm vua vốn chỉ gói gọn trong hai chiêu: cânbằng và kìm hãm, cùng với sự quy thuận của Hậu Thổ, thế lực của Thanh Dương trong Hiên Viên tộc đã lớn mạnh quá mức, nênHoàng Đế nhất định sẽ dùng Di Bành để cân bằng và kìm hãmThanh Dương, có điều một khi Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-the-uoc/2192499/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.