[1] Trích trong Kinh Thi, bài Kích cổ. (ND)
Ngẩng đầu nhìntàng cây rợp những hoa, năm năm tháng tháng hóa như cũ, hoa có cười chêngười đổi lòng? Nói cái gì hẹn biển thề non, chớp mắt đã tan theo bọtnước.
Gần mười người đàn bà xúm xít quanh một cái nong lớn, trong nong là mười mấy nắm tằm giống màu sắc khác nhau, A Hành lần lượt nhặt từng loại lên giảng giải.
“Những giống tằm phổ biến nhất ở đại hoang là tằm dâu, tằm tạc, tằm thầu dầu, tằm sắn, tằm dâu ngựa, tằm long não, tằm dẻ, tằm xư, tằm ô cựu, tằm liễu, tằm hổ phách… Đa phầnchỉ cần nghe tên là biết thức ăn chủ yếu của giống tằm đó là gì. Cácgiống tằm khác nhau cũng có công dụng khác nhau, ví như tằm thầu dầukhông ươm được tơ nhưng có thể kéo lụa sống, còn loại màu vàng kim nàylà tằm hổ phách, chuyên ăn lá cây kim, tơ dai mà lóng lánh như hổ phách, có điều sản lượng rất thấp nên chỉ dùng dệt vải vóc thượng đẳng thôi…”
Đám đàn bà nhặt tằm giống lên vừa phân biệt thật kỹ, vừa rì rầm trao đổi.
A Hành bước tới manh chiếu trúc trải cạnh đó, khoanh chân ngồi xuống sàng lọc những giống tằm láo nháo mà người làng thu thập được, đương lúctrời nóng bức, nàng lại hao tâm tổn sức phân loại nên chẳng mấy chốc đãđổ mồ hôi đầy đầu. A Hành đưa tay quệt mồ hôi trán, đang định kiếm miếng nước uống chợt thấy một cốc nước đưa tới trước mặt.
Ngỡ rằng ai đó trong số đàn bà kia đem đến cho mình, nàng thuận tay đón lấy uốngmột hơi cạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-the-uoc/57854/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.