Mộ Dung Tiểu Tiểu đang thưởng thức muôn hoa khoe sắc trước đình, có thể thấy được chủ nhân chăm sóc rất tỉ mỉ.
"Uống một ngụm trà." Giọng trầm thấp mềm mại quanh quẩn ở bên tai nàng, MộDung Tiểu Tiểu sững sờ, nhìn nước trà bên khóe miệng, là đích thân người nào đó đưa đến bên miệng.
"Uống chút nữa."
Mộ Dung Tiểu Tiểu ngoan ngoãn chu môi hồng nuốt xuống, xong rồi dùng đầu lưỡi liếm liếm khóe môi đọng nước.
Đôi mắt của sư huynh nào đó tối lại.
Thời gian một ly trà.
‘ Hả ’ một tiếng phát ra theo đó là một bóng người xuất hiện, trực tiếpđứng lại trước mặt Dạ NguyệtLy."Ai nha, khách quý hiếm gặp a."
"Ah."
Mạc Du Ly vừa nghe người hầu báo có người cầm tín vật đến biết ngay là DạNguyệtLy, lập tức bỏ dở công việc chạy thẳng tới phòng khách, còn chưachào hảo với bằng hữu đã chú ý đến bé gái nhỏ trong lòng người nào đó.
Mạc Du Ly thực sự kinh ngạc khiếp sợ, không trách hắn như vậy được. Hắnbiết Dạ NguyệtLy là kẻ không gần nữ sắc, mặc dù trước mặt cũng chưa tính là nữ nhân, nhưng hắn cũng không nhận ra bằng hữu tốt của mình có lòngtốt nhận nuôi đứa nhỏ. Tay nâng cằm, thỉnh thoảng cúi đầu lại lắc đầu,trong miệng thỉnh thoảng phát ra âm thanh đáng giá "ậm ừ".
"Nhìn đủ chưa?" Sư huynh nhà người ta làm mặt lạnh, lửa giận trong mắt không khó phát hiện. Dám nhìn người của hắn lâu như vậy!
Mộ Dung Tiểu Tiểu cũng quan sát nam tử trước mắt, một thân áo lam khôngche giấu được tư thế oai hùng hơn người của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/172604/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.