Đoàn người Dạ NguyệtLy, Mạc Du Ly cùng Toái Nguyệt đi tới trong vườn đúng lúc thấy một mànnày, gò má tinh xảo của Mộ Dung Tiểu Tiểu ở ánh mặt trời mờ ảo, khóe môi tràn ngập nụ cười thản nhiên, không khí yên tĩnh an bình như vậy khônggiống như là một tám tuổi đứa bé có thể tạo ra, ấy là loại ấm áp hàihòa. Từng chút từng chút cắt tỉa bộ lông trắng muốt của Tuyết Lang, màTuyết Lang là thoải mái híp mắt, thân sói cao lớn dựa vào bên cạnh thânthể nhỏ nhắn của Mộ Dung Tiểu Tiểu, một người một sói hình ảnh hài hòamà an bình. 
Mạc Du Ly rất tò mò về tiểu nữ oa này, nhưng ở trước mặt Dạ Nguyệt ly hắn cũng không dám quá mức làm càn, nếu khônghắn không chịu đựng nổi hậu quả. 
Cảm thấy có người tới, Mộ Dung Tiểu Tiểu quay đầu thấy được sư huynh mình. 
"Sư huynh, Tiểu Tiểu đói bụng." Sờ sờ bụng nhỏ, uất ức bĩu môi. 
"Ừ, đi ăn thôi." Ôm lấy tiểu nhân nhi đi ra ngoài viện. 
Nhìn một màn này, Mạc Du Ly nhớ đến người nào đó, nghĩ tới nàng cũng có thể không dùng cơm trưa, liền phân phó nô tài đi mời Đường TuyênTuyên tới cùng ăn. 
Trên bàn cơm lúc này Mộ Dung Tiểu Tiểu mới nhìn kỹ đến dung nhan Đường Tuyên Tuyên, một thân quần áo xanh biếc vạt váy ngắn gọn, hợp với đôi mắt nhu mì, khóe mắt khẽ cong lên, đôimôi mấp máy, dường như vẫn còn thấy ngượng ngùng vì sự thất lễ ban sáng, hai má đỏ ửng càng tôn lên da thịt trắng nõn của nàng. Bỏ qua âm thanhkia Hà Đông Sư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/172605/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.