Mộ Dung Tiểu Tiểu ngủ đến thẳng hoàng hôn mới thức dậy, liền trực tiếp dùng bữa tối.
Lại cảm thán, cuộc sống sâu gạo quả thật không tệ a.
Mộ Dung Tiểu Tiểu một lòng suy nghĩ ngày mai sẽ xuất phát đi dự võ lâm đại hội, đối mặt với một bàn đầy thức ăn một chút cảm giác thèm ăn cũngkhông có.
Cũng không hiểu được bộ dáng của nhân sĩ võ lâm trong trốn giang hồ cổ đại sẽ ra sao, sẽ như trên tivi diễn à?
Bản thân học võ công không biết rốt cục đến trình độ nào, đến cùng có lợihại hay không. Dù sao cũng chưa từng động thủ với ai.
Chẳng lẽ đây chính là cái gọi anh hùng không có đất dụng võ?
"Như thế nào?" Cảm giác được tiểu nhân nhi trong lòng ăn cơm không tập trung, cánh tay đang gắp thức ăn cho nàng dừng lại.
Giữa trán, đều là dịu dàng quan tâm nàng.
Mộ Dung Tiểu Tiểu đối với khuôn mặt tuấn tú nhu hòa của người nào đó, đầu có chút hoảng loạn.
Trước đây nàng chỉ biết sư huynh nhà nàng , mặc dù về sau lớn lên gương mặtlạnh lùng, được rồi, thời điểm còn lại gương mặt cũng không có biểu cảm. Nhưng mà cũng đủ khiến cho những nữ nhân xuân tình nhộn nhạo. Lại nhìnđến bộ dáng biểu lộ ôn nhu hiện tại, chỉ sợ cam tâm tình nguyện chết vìhắn. Cổ Tuyết Nhi không phải vậy sao, gương mặt ửng đỏ dùng đầu ngónchân đễ suy nghĩ cũng biết chuyện nàng ta động xuân tâm.
Lại còn dám đánh chủ ý lên sư huynh, nhưng là hiện tại sư huynh là củanàng, từ khi bước chân vào giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/172603/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.