Thu hồi suy nghĩ. Cổ Hân vẫn như mấy ngày trước đến tạ lỗi với Mộ Dung Tiểu Tiểu.
Mộ Dung Tiểu Tiểu cũng không nói cái gì, nàng từ đầu liền không coi trọngCổ Tuyết Nhi, bất quá là đại tiểu thư bị làm hư thôi. Đáy lòng lại cườinhạo, ngay cả loại chuyện tạ lỗi này đều thay muội muội mình làm, thậtđúng không phải cưng chiều bình thường rồi, chẳng lẽ không biết cưngchiều như vậy sớm hay muộn cũng xảy ra tai vạ hay sao? Bất quá, nhàngười ta cao hứng cưng chiều đâu có liên quan gì đến nàng.
Ngón tay kéo dây buộc tóc xuống, ngón tay cuốn từng vòng thưởng thức.
Tầm mắt chưa từng rời khỏi Mộ Dung Tiểu Tiểu, tự nhiên hành động nhỏ củanàng không thoát khỏi tầm mắt của Dạ Nguyệt Ly , màu tím nhạt của dâycột tóc cuốn quanh trên ngón tay của nàng, suy nghĩ của hắn cũng theo đó mà ào ào hỗn loạn, trong mắt nổi lên cảm xúc khác thường, nhưng rấtnhanh bị hắn áp chế đi xuống.
Trong lòng Mộ Dung Tiểu Tiểu thực ngọt ngào, sư huynh tự mình chọn dây cột tóc cho nàng.
Xem bầu không khí hài hòa giữa hai người, Cổ Hân nhíu mày, tựa hồ muốn đánh phá, "Dạ huynh lần này cũng sẽ đi Liễu Thành tham gia võ lâm đại hộisao?"
"Đi xem." Ôm lấy Mộ Dung Tiểu Tiểu, đem nàng bao vẫy chặt chẽ trong ngực.
"Sư huynh, ta không phải là tiểu hài tử rồi, có thể tự đi ." Đôi mi thanh tú nhíu lại, đây là đang trên đường cái mà.
Cảm giác tiểu nhân nhi trong lòng giãy dụa, trong lòng Dạ Nguyệt ly rấtkhông thoải mái, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/172602/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.