Hôm nay ít tiết, TầnXuyên cũng không ở căng-tin, tôi hẹn tới nhà cậu ta, tôi muốn trả lại bộ chìa khóa dự phòng. Dù sao giờ cậu ta cũng đã có Vương Oánh, để một bộchìa khóa ở chỗ tôi không hợp lý lắm.
Vừa đến cửa, đã nghe tiếnggào thảm thiết của Tần Xuyên vọng ra từ trong phòng, khiến tôi sợ tớimức không kịp gõ cửa, cứ thế cắm chìa vào ổ mà mở, lúc vào mới pháthiện, cậu ta đang tắm cho một con mèo con trong phòng vệ sinh, rõ ràngcon mèo đó không hợp tác, tôi tận mắt chứng kiến nó cào Tần Xuyên mộtphát.
“Mày mà còn giãy giụa tao sẽ hầm mày lên đấy, tin không?” Tần Xuyên gào.
Tôi im lặng vỗ vỗ vai Tần Xuyên, “Làm gì thế?”
“Hả? Đến rồi à? Ái chà, không nhìn thấy à, đang tắm cho tên nhóc này, mộtcon mèo hoang theo tôi về tận cửa, tôi thấy nó đáng thương quá nên nuôiluôn! Kết quả cậu xem, nó giở mặt không nhận người quen! Tắm thôi màcũng khiến tôi ướt như chuột lột! Nào nào! Còn định cắn tao à?”
“Mèo sợ nước! Cậu đã quên con mèo già trong đại viện của chúng ta ngày xưarồi à, hể hất nước vào người là nó chạy bán sống bán chết… để tôi cho…”
Tôi giải cứu con mèo ra khỏi chậu nước, tên nhoc này có lẽ cũng đang sợ chết khiếp, người cứng đờ, run lẩy bẩy.
Cũng may tần Xuyên luôn chăm chút cho tóc tai của mình nên trong nhà lúc nào cũng có sẵn máy sấy, tôi quấn nó trong khăn bông, sau đó sấy khô lôngcho nó, lúc đó con mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nien-thieu/2180582/quyen-2-chuong-5-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.