Ngày Bảo Gia quay về Canada tôi và Tần Xuyên cùng đi tiễn, trước lúc qua cửa kiểm soát cô ta không kìm nén được mà bật khóc, ôm chầm lấy Tần Xuyên lần cuối cùng. Bảo Gia nói rất to: “Tần Xuyên, cố lên!” sau đó, cô gái Đài Loan ngọt ngào, yêu kiều quay người bỏ đi.
Trên đường về, Tần Xuyên chậm rãi kể cho tôi nghe chuyện giữa cậu ta và Bảo Gia. Tần Xuyên bảo, thực ra Bảo Gia rất tốt, trong những ngày cô đơn nhất ở Canada, cô ta đã giúp đỡ cậu ta, vì vậy cậu ta rất biết ơn, khi cô ta thổ lộ tình cảm, cậu ta cũng không từ chối, nhưng về sau phát hiện, kiểu đàn ông mà Trần Bảo Gia muốn, cậu ta không làm được. Tôi hỏi, Bảo Gia thích kiểu đàn ông thế nào, Tần Xuyên ngập ngừng nói, kiểu có thể ở lại Canada định cư, nhưng khi ấy cậu ta lại một lòng một dạ chỉ nghĩ cách làm sao để quay về. Cậu ta không nhắc đến bức ảnh, tôi cũng không nhắc.
Sau đó, Vương Oánh gọi điện cho Tần Xuyên, cô ấy nói nằm viện mãi chán phát điên rồi, nhất định đòi xuất viện, bảo Tần Xuyên lén tới đón cô ấy. Vậy là chúng tôi chia tay nhau giữa đường, tôi về trường, Tần Xuyên đến bệnh viện. Lúc nói lời tạm biệt, cả hai chúng tôi đều hít một hơi rất sâu. Khi ấy tôi nghĩ, cứ vậy đi, xin cậu hãy thật hạnh phúc nhé, tôi là bạn thân nhất của cậu.
Chuyện Vương Oánh và Tần Xuyên yêu nhau không khiến mọi người bàn tán nhiều, bởi vì bọn họ vẫn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nien-thieu/2180583/quyen-2-chuong-5-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.