Đêm khuya, Tống Dư Kiều như này thật giống một Cô Hồn Dã Quỷ, một người đi đường du đãng, có hai người trước mặt đi đến nhìn thấy cô, đều sợ hãi tránh xa.
Thế nhưng, Tống Dư Kiều hiện tại cái gì cũng không quan tâm
Trong lòng của cô hiện tại rất đau đớn, không biết là do mình sẽ không thể có con, hay là do Diệp Trạch Nam phản bội.
Đi dọc theo con đường thẳng, phía trước là khu phố sau đại học A, vào thời điểm này, cửa hàng cũng đã đóng cửa, chỉ còn lại một vài nhà kính loé ra ánh sáng của quán bar.
Quán bar ở đường phía sau trường đại học, cuộc sống về đêm cũng sẽ không như Ngưu Quỷ Xà Thần, bên trong du dương một khúc dương cầm, trông không giống quán bar, cũng như là phòng trà.
Tống Dư Kiều ngồi ở một quầy bar bên cạnh, bảo nhân viên dem một ly rượu, sau đó uống một ly.
Cô thấy rượu cùng với ánh sáng nơi này, cũng với bao ánh mắt chăm chú, nỗi đau xé rách tim gan kia, đã hoàn toàn bị rượu làm cho tê dại.
Kỳ thực, tửu lượng của cô chỉ có một ly, có điều khi say cô không khóc lóc, không khi dễ người khác, không đùa bỡn, chỉ ngồi lẳng lặng, cho nên không thấy được là đã uống say.
Phục vụ quầy bar là một người trẻ tuổi, thấy cô không nhúc nhích, liền đến gần liếc mắt nhìn, sợ hết hồn.
Tống Dư Kiều trên mặt toàn là nước mắt.
“Ách, tiểu thư, có cần tôi tìm người tới đón cô không? Cô là học sinh ở khu này hả?”
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-muon-mac-that-dep-de-lay-anh/100151/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.