“Nhiệm vụ mới!”
Nghe đến nhiệm vụ, hai mắt cô bỗng sáng lên. Nhiễm Tranh không phải là người không hiểu chuyện. Nhiệm vụ đối với cậu hay cô đều rất quan trọng. Việc này cô cũng không thể trách Thiên Ngôn được.
Nhiễm Tranh hướng mắt nhìn về phía Thiên Ngôn. Sự giận dỗi trong cô đã biến mất.
“Anh bận vậy thì đi đi, lần sau chúng ta gặp lại.”
Thiên Ngôn hôn lên trán Nhiễm Tranh thay cho lời xin lỗi của cậu.
“Cảm ơn em.”
Ánh mắt lưu luyến nhìn cô không nỡ rời đi, nhưng vì nhiệm vụ cậu không thể chậm trễ.
Thiên Ngôn đi rồi, Nhiễm Tranh cũng không có lý do gì ở lại. Cô loạng choạng bước ra khỏi phòng, rời đi.
Biệt thự Rose Black.
“Cả ngày nay rồi cô còn chưa nói cho tôi biết tên của cô là gì. Không muốn nói?”
Mạch Ngạn ngồi trên sofa nhìn Đỗ Như đối diện một cách chăm chú. Nhưng Đỗ Như lại không quan tâm đến thái độ của hắn, bà điềm đạm ăn trái cây, nói với hắn:
“Muốn biết tên tôi, cậu tự đi tìm hiểu.”
“Cô nghĩ Mạch Ngạn này muốn biết thông tin của một người phụ nữ khó lắm ư! Vậy thì cô đã lầm rồi.”
“Đúng là người tiêu tiền có khác. Sao cậu vẫn còn hỏi tên của tôi làm gì? Chẳng lẽ thông tin mà cậu tìm là hàng fake?”
Ánh mắt sắc bén kèm theo sự chế giễu của Đỗ Như khiến Mạch Ngạn tức điên. Hắn trừng mắt nhìn bà, nghiến răng.
“Cô cứ giấu tên của mình đi, rồi cô sẽ phải hối hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh/2877010/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.