“May quá! Em đã đến đúng hẹn.”
“Nhiễm Tranh!”
Cậu ngây người nhìn cô.
“Dạ?”
“Em vừa mới thực hiện nhiệm vụ về à?”
“Hả?”
Nhiễm Tranh không hiểu lời của Thiên Ngôn, cô cứ nhìn cậu chằm chằm mong muốn tìm câu trả lời từ cậu.
“Ý anh là cửa sổ…sao em lại xuất hiện từ cửa sổ?”
Thấy cô không hiểu lời mình, Thiên Ngôn bất lực chỉ về phía cửa sổ. Cậu còn nghĩ cô sẽ xuất hiện ở cánh cửa rộng lớn kia thay vì ở cửa sổ nhỏ bé này. Nhưng có vẻ như mọi thứ không như những gì cậu tưởng.
Trong đầu Thiên Ngôn lúc này nghĩ đến tổ chức T. Cậu nhớ trong vòng ba ngày trở lại trong tổ chức không hề có nhiệm vụ đặc biệt nào. Tại sao Nhiễm Tranh lại trèo qua tường làm gì, khi có thể đường đường đi vào bằng cánh cửa chính?
“A…em vừa nhận được một nhiệm vụ từ tổ chức nên mới đi bằng đường tắt đến đây. Thiên Ngôn, anh không giận em chứ?”
Nhiễm Tranh vừa nói vừa liếc nhìn cậu. Bởi vì cô không muốn cậu biết lý do cô đến nên mới giả vờ bịa ra một câu chuyện hư cấu. Nhưng một phần cũng là do Thiên Ngôn đã gợi ý cho cô trước. Việc này cũng không thể trách hết vào cô được.
Nhìn Thiên Ngôn đứng im bất động, Nhiễm Tranh tưởng bản thân đã bị bại lộ. Cô cười gượng gạo, định nói sự thật với cậu. Vừa mở miệng, cô còn chưa cất giọng thì Thiên Ngôn bỗng lên tiếng khiến cô có chút giật mình.
“Vất vả cho em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh/2877012/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.