Không để ý đến vẻ ngơ ngác trên mặt mọi người, Diêu Chu lấy hộp thuốc lá ra gõ lên bậu cửa sổ, bắt đầu nói chính sự.
"Trần Hữu tới đưa tin, Hình Quảng Đình mời tôi tới khu Đông, nói lần trước bắt cóc là hiểu lầm, hắn muốn mặt đối mặt làm rõ."
Hắn đi thẳng vào vấn đề, giải thích lý do, sau đó châm cho mình một điếu thuốc rồi nói: "Lance nghĩ chúng ta nên đến đó, nhưng Cao Trạch phản đối việc gặp mặt. Vừa lúc hôm nay mọi người tụ tập đầy đủ, cho nên không bằng bỏ phiếu xem có nên hay không nên đi."
Diêu Châu cũng có một thời kỳ hành động theo cách riêng của mình, khi đó còn trẻ, khí lực dồi dào, cái tôi có thể nghiền nát mọi thứ. Sau này vì một số chuyện nên dần dần ổn định lại.
Mỗi người đi theo hắn đều có thể liều mạng đi cùng hắn, Diêu Châu nhất định phải xứng đáng với những người đi theo này. Hắn không làm theo ý mình, ở một số trường hợp quan trọng, hắn sẽ xem xét một số ý kiến mà phó thủ đưa ra.
Hắn ta và Hình Quảng Đình đã không liên lạc với nhau trong hai hoặc ba năm, các quận phía tây và phía đông của thành phố ngầm đã chia thành hai phe. Hai bên đều đang chờ đợi thời cơ có thể một kích giết chết đối phương.
Hình Quảng Đình không có hành động, Diêu Châu cũng vậy.
Vụ bắt cóc xảy ra một tuần trước đã phá vỡ sự cân bằng vốn dĩ đã lung lay này, Hình Quảng Đình đã yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-tu-hai/2866652/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.