Sức lực Ôn Yến có chút không chịu nổi, Tống Vĩnh Kỳ cũng phát hiện sắc mặt cô trắng bệch, nắm tay cô dưới bàn lo lắng hỏi: “Nàng không sao chứ?”
Ôn Yến sờ trán: “Hơi say!”
“Vậy nàng về trước nghỉ ngơi, ta lệnh Thiên Sơn đưa nàng về!” Nói xong, liền gọi Thiên Sơn tới, cẩn thận dặn dò, sau đó kêu Thiên Sơn đưa Ôn Yến quay về.
Ôn Yến lắc lắc đầu, cuồn cuộn từng cơn mê mang buồn nôn, cô giữ vững bước chân, giơ tay sờ ngực, nhíu mày: “Tôi chỉ uống vài ly nhỏ, trước đây chưa từng như vậy.”
“Vậy thật kỳ quái, rượu tối nay rất nguyên chất, độ mạnh không lớn, tôi vừa rồi có uống hai ly, không có chuyện gì!” Thiên Sơn nói.
Về đến Thái Vi cung, Ôn Yến kêu Thiên Sơn mở cửa sổ, cô nói: “Cô đi trước đi, tôi nghỉ ngơi một chút là không sao.”
Thiên Sơn: “Tôi không đi, tôi ở đây bảo vệ, người ngủ đi!”
Ôn Yến mê mang, cũng không để ý nàng ấy nữa, cởi váy ngoài, đổi đồ ngủ, cởi trang sức, nằm trên giường.
Lư hương vàng tam giác trong điện phun ra từng luồng khí mùi bách hợp, Ôn Yến cảm thấy nóng, bèn ngồi dậy cởi đồ ngủ, chỉ chừa lại nội ý do cô tự làm.
Trong cung này thường không có người ngoài tới, cho nên ở trong cung mình, cũng không để ý nhiều như vậy.
Ngoài điện truyền đến tiếng bước chân, là cung nữ Tiểu Vãn của cung Thái Vi vào, nàng ta nói với Thiên Sơn: “Thiên Sơn cô nương, bên Can Tâm điện cho người đến báo, nói Tư Không phu nhân đột nhiên phát bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630825/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.