Trước đây Ôn Yến luôn cho người giám sát Khanh Nhi, nhưng giám sát một thời gian, phát hiện nàng ta không có động tĩnh gì khả nghi, hơn nữa, thời gian này hậu cung cũng bình an vô sự, Ôn Yến dần dần buông lỏng cảnh giác. Lại thêm Khanh Nhi rất thân thiện với cô, cô nghĩ mình có phải nghĩ nhiều quá rồi không.
Nhưng, mặc dù an ủi mình như vậy, cô từ đầu tới cuối vẫn không cách nào quên cái chết thảm thiết của Trần Vũ Trúc. Cho nên, hôm nay Khanh Nhi đến cung cô, vừa lúc Dĩnh Nhi và Nhu phi cũng ở đó, Ôn Yến bèn cố ý nhắc tới Trần Vũ Trúc.
“Trong lòng tôi luôn cảm thấy tội lỗi, hôm nếu không thể cứu Vũ Trúc, thậm chí không biết cô ấy cuối cùng đã mắc bệnh gì!” Dù Ôn Yến cố ý nhắc tới việc này, nhưng cảm xúc và ưu thương lại là thật, cái chết của Trần Vũ Trúc, cô luôn bận tâm, đến nay cũng không thể buông xuống.
“Cái chết của Ninh An vương phi không liên quan tới cô, cô không cần tự trách!” Như Ý nhẹ giọng an ủi.
Sau khi Tống Vĩnh Kỳ đăng cơ, vốn nên truy phong Dương Lạc Y và Trần Vũ Trúc làm hoàng hậu, nhưng đến nay vẫn không có bất kỳ chỉ thị nào, cho nên mọi người vẫn gọi nàng ấy là Ninh An vương phi như cũ.
Dĩnh Nhi cũng thở dài: “Có lẽ nàng ấy mệnh bạc, đừng tự trách, không liên quan đến cô, cũng không phải cô hại nàng ấy!”
Khanh Nhi cụp mi: “Mặc dù tôi không thích nàng ấy, nhưng, nàng ấy chết rồi trong lòng tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630824/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.