Ôn Yến thức trắng đêm để tìm một quyển sách viết về 100 loại độc dược, cuốn này bị rách mất vài trang, nội dung không được liền mạch cho lắm, bởi thế mà Gia Cát Minh không thèm đọc kỹ, lúc Ôn Yến chọn cuốn sách này, chàng còn khuyên cô vứt nó đi cho rồi.
Ôn Yến không chịu nghe mà nhất quyết phải dành ra trọn vẹn một đêm để nghiên cứu cho kỹ càng, đến lúc đọc rồi mới xác định cuốn sách thiếu hết một vài trang, mà thực ra cũng không tính là thiếu, gáy sách cũng nào có bị bung đâu, hơn nữa cuốn sách này được viết tay chứ không phải in ấn, lúc lật sang trang tiếp theo thường thấy nội dung không liền mạch, cô nghĩ mãi vẫn hiểu tại vì sao, nhưng có thể chắc chắn một điều, tuyệt đối không phải là bị rách mất như lời Gia Cát Minh đã nói.
Cô đọc hết cả đêm, rốt cuộc cũng tìm ra manh mối vào lúc tiếng gà gáy sớm cất lên, cô vui đến nhảy bẫng dậy, hào hứng ôm cuốn sách chạy đến tìm Gia Cát Minh, hạ nhân không cản cô lại nổi, chỉ đành để cô xông thẳng vào phòng. Mà ở thời điểm ấy, Gia Cát Minh còn đang thay quần áo, nhìn thấy cô vọt vào, chàng ta luống cuống gom hết xiêm y trốn vội sau bức bình phong rồi la lớn: “Này, nàng tạm thời đừng qua đây.”
Ôn Yến vẫn bước qua như thường, cô níu lấy vạt áo, kéo chàng ra ngoài, sau đó đặt cuốn sách lên mặt bàn, ấn đầu Gia Cát Minh xuống rồi vui vả nói: “Ngươi thử chia trang 1 4 7, 2
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630747/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.