Vết thương trên đùi của Ôn Yến ngày qua ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn, qua mấy ngày, cô đã không thể đi lại được nữa. Tiểu Chi lo lắng vô cùng, nàng ta còn nói muốn đi mời thần y Gia Cát về chữa cho cô, đôi môi của Ôn Yến trắng bệnh, yếu ớt lắc đầu : “ Không cần đâu, muốn khỏi cũng dễ thôi.”
Cô đã từng thử kích thích những huyệt vị có thể lưu thông huyết khí, nhưng bởi vì cô có vết thương khá lớn nên việc lưu thông huyết khí càng làm vết thương không thể lành lại, thậm chí vết thương còn nhiều lần bị ứ máu, đây cũng là nguyên nhân vì sao vết thương của cô mấy ngày nay càng trở nên nặng hơn.
Bây giờ, chỉ còn một điểm châm cứu cuối cùng, nó nằm trên đầu gối của cô, cũng chính là nằm ở mép vết thương của cô. Cô đã bịt kín một điểm châm cứu bằng một cây kim vàng. Nếu như châm kim ở bên dưới, thì có thể dùng kim mở ra huyệt vị bị bịt kín đó, để cho khí huyết lưu thông thuận lợi, như vậy , cô ấy chắc chắn 80% có thể chữa lành đôi chân của Tống Vĩnh Kỳ.
Nhưng nếu châm kim lên huyệt vị này,vết thương của cô sẽ ứ một lượng máu lớn, một khi vết thương bị dồn nén, sẽ khiến vết thương của cô rách thêm lần nữa và có lẽ còn ảnh hưởng tới những động mạch gần đó nữa, rồi vết thương của cô sẽ chảy một lượng máu khá lớn.
Cô không dám tùy tiện châm kim, ai ai cũng đều quý trọng mạng sống của mình cả,vả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630748/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.