Theo đúng “thỏa thuận ngầm” có qua có lại, hai ngày sau, một cô gái mặc đồ công sở đi cùng Đức Hiếu xuất hiện trước mặt cô lúc cô còn đang ăn sáng với Hữu Dương. Đức Hiếu giới thiệu cô ấy tên là Lim, 30 tuổi, đội trưởng đội vệ sĩ nữ, từ nay sẽ đảm nhiệm vị trí trợ lý kiêm lái xe riêng của cô. An Ngọc ngẩn người, sau đó nhướn mày nhìn anh như dò hỏi.
Cô thì cần trợ lý riêng làm gì chứ?
Mà khoan, hình như cô ấy còn là lái xe riêng của cô?
Lái xe riêng?? Tức là từ bây giờ cô sẽ có xe riêng, và cô sẽ được tự do đi ra ngoài theo ý muốn mà không cần phải xin phép anh nữa sao?
Nhận thấy ánh mắt của cô, Hữu Dương nhấp một ngụm cafe, nói.
- Từ nay cần gì cứ nói với Lim, bảo cô ấy làm cho. - Nói đến đây, anh nhìn cô bằng ánh mắt cùng nụ cười ẩn ý. - Dù sao thì sau này có một số việc em không thể tự mình giải quyết được. Chẳng phải sao?
An Ngọc đang ăn bánh mì, nghe tới đây thì nhướn mày. Đúng là nếu cô muốn trả thù, vậy thì có một số việc bản thân thật sự không thể ra mặt được. Còn chưa kể, có một người thân cận bên cạnh giúp đỡ sẽ khiến cho nhiều chuyện trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Nghĩ như vậy, cô lại khẽ cười. Không ngờ một lần chịu đau trích máu và một nụ hôn vô nghĩa lại có thể đổi được nhiều quyền lợi như vậy. Đúng là biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/2813922/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.